Page 764 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 764

Trước thực trạng xây dựng Côn Đảo có nhiều bất cập, thiếu một

            tư duy toàn cục có giá trị chiến lược, ông viết thư gửi Bộ Chính trị
            đề nghị cho ngừng việc xây dựng theo quy hoạch cũ để làm lại. Có
            dư luận: “Ông Sáu Dân về hưu, vươn vòi bạch tuộc ra tận Côn Đảo
            giành giật công việc cho êkíp mình!”. Ông không nói gì mà gặp gỡ
            nhiều chuyên gia, những người tâm huyết, bàn bạc, trao đổi. Ông
            điềm đạm, dí dỏm, nhưng thích tranh luận, phản biện. Phản biện,

            tranh luận dễ làm bật ra nhiều góc khuất của vấn đề, giúp làm sáng
            tỏ, khẳng định những xác tín. Ông thuê một máy bay nhỏ đưa anh
            em ra Côn Đảo để trao đổi, tranh luận tại chỗ cho tỏ tường ngóc
            ngách. Trên đường về, khi máy bay hạ cánh xuống Tân Sơn Nhất,
            thấy ông rút một chiếc phong bì dúi vào tay tổ lái sau khi cười cười
            nói lời cảm ơn. Đúng như nhận xét của ông Chủ tịch tỉnh Vĩnh Long
            nhân ngày Nam Bộ kháng chiến 23/11 vừa rồi: “Ngay cả trong thời
            chiến, chú Sáu Dân luôn là người ứng xử sang trọng”.
                Sau chuyến đi đó, ông đề nghị Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh

            Bà Rịa - Vũng Tàu tổ chức một cuộc thi quốc tế về đề tài Côn Đảo.
            Phương án đoạt giải nhất là phương án của một công ty có thương
            hiệu Hoa Kỳ, rất gần với những đề xuất của ông.
                Về quê, ông đi giữa các bô lão, nói chuyện ruộng đồng, cấy hái,
            xoa đầu mấy em nhỏ trong xóm đến chào, cứ như một lão trượng
            chưa từng ra khỏi bờ tre đầu làng. Ông bàn với xã tổ chức mời thầy

            về dạy dân trồng nấm rơm. “Rơm rạ miền Tây đốt còn không hết,
            sao không trồng nấm, nghề ấy hái ra tiền, làm khéo còn có thể tham
            gia xuất khẩu. Các ông làm sao để đồng bằng thiếu rơm cho dân
            trồng nấm thì các ông thành công”.
                Ngồi uống rượu, mặt ông ửng hồng, mắt ông long lanh, ngửa cổ
            cười ha... ha... rặt một ông già Nam Bộ. Khẩu vị của ông rất tinh tế,
            nhất là khi luận về ẩm thực thời mở đất khai hoang. Ông biết tất
            cả những lò rượu ngon trên đất miền Tây. Những lò nổi tiếng: Xuân

            Thạnh, Phú Lễ ông đều đã ghé thăm và thân quen với các chủ lò.
            Giá như ông dưỡng tóc, để râu, có thể giống một ông tiên bước ra từ

            762
   759   760   761   762   763   764   765   766   767   768   769