Page 766 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 766

Sau  khi  ông  qua  đời,  nhân  kỷ  niệm  ngày  sinh  của  ông

            (23/11/1922 - 23/11/2008) đã có một cuộc gặp giữa Tỉnh ủy, Ủy ban
            tỉnh Vĩnh Long, Huyện ủy, Ủy ban huyện Vũng Liêm, gia đình và
            một số thành viên thay mặt Hội Kiến trúc sư Việt Nam về công
            trình lưu niệm ông tại quê nhà.
                Chuyện tưởng giản đơn nhưng hóa ra lại không đơn giản. Vĩnh
            Long từng đóng góp cho đất nước này đến hai ông thủ tướng: ông

            Hai Hùng (Phạm Hùng) và ông Sáu Dân (Võ Văn Kiệt). Ông Hai
            Hùng quê huyện Long Hồ, giáp ranh huyện Vũng Liêm, quê ông
            Kiệt. Đường từ Vĩnh Long về Vũng Liêm đi qua Long Hồ. Sau ngày
            ông Hùng tạ thế, Vĩnh Long đã xây cho nguyên Thủ tướng Phạm
            Hùng một công trình tưởng niệm khá đàng hoàng. Nay đến nguyên
            Thủ tướng Võ Văn Kiệt, ứng xử sao cho phải nhẽ, nhất là với một
            người như ông không hề là chuyện dễ dàng.
                Gỡ  cái  khó  cho  những  người  ngồi  đó  không  ai  khác  ngoài
            “Người đã khuất”. Con gái ông thay mặt gia đình công bố một bức

            thư ông viết cho Thường vụ Tỉnh ủy và Đảng bộ Vĩnh Long đề ngày
            13/9/2001:
                “Trước đây, tôi có ý định khi qua đời, tôi được nằm tại quê nhà,
            sanh đâu, trở về nằm xuống ở đó. Nhưng tôi có hoàn cảnh riêng khá
            đặc biệt, người vợ quá cố của tôi và hai con tôi lại nằm xuống một
            đoạn sông Sài Gòn, không tìm được xác do giặc Mỹ sát hại (1966).

            Những nỗi đau không nguôi gần 30 năm, và từ đó tôi có một nguyện
            vọng. Khi tôi qua đời được hỏa táng và rải tro xuống đoạn sông Sài
            Gòn để trọn nghĩa thủy chung, đúng với lời hẹn ước ban đầu, đó
            cũng là truyền thống thủy chung của dân tộc. Vậy là đúng đạo lý
            của con người bình thường. Nếu có một thế giới nào đó ở phía bên
            kia, thì tôi sẽ gặp lại vợ con tôi, còn không - chắc không - thì tâm
            hồn tôi cũng được thanh thản”.
                Trong thư ông còn dặn: “Không đặt tên đường, không làm những

            gì tốn kém cho dân cho nước. Có chăng, có thể làm một vườn hoa
            nhỏ, chỗ để em nhỏ, cụ già lui tới nghỉ ngơi”.

            764
   761   762   763   764   765   766   767   768   769   770   771