Page 245 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 245

CHỈ ĐẠO TỔ CHỨC THỰC HIỆN MỘT CÁCH QUYẾT LIỆT...                243


                           tiền tài; tránh rơi vào vũng bùn của chủ nghĩa cá nhân ích kỷ
                           tệ hại.

                                Nêu gương những người tốt, việc tốt; ngăn ngừa, cảnh
                           báo, phê phán những việc làm sai trái. Ðấu tranh mạnh mẽ
                           chống chủ nghĩa cá nhân, thói ích kỷ, vụ lợi; đẩy lùi một bước
                           quan trọng tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, tệ tham

                           nhũng, lãng phí. Xử lý nghiêm những hành vi vi phạm kỷ luật
                           đảng, pháp luật của Nhà nước. Ðồng thời, khẩn trương nghiên
                           cứu, tổng kết, đề xuất các cơ chế, chính sách, các quy chế, quy

                           định phù hợp với yêu cầu, điều kiện mới, nhất là về chế độ sinh
                           hoạt đảng, thực hiện nguyên tắc tập trung dân chủ trong Ðảng;
                           công tác cán bộ, công tác kiểm tra; công tác giáo dục, rèn luyện,
                           quản lý đảng viên. Phát huy vai trò giám sát của nhân dân, của

                           báo chí, công luận. Có chế độ, chính sách hợp lý bảo đảm cho
                           cán bộ, công chức có mức sống  ổn  định và có  điều kiện giữ
                           liêm, đồng thời chống đặc quyền, đặc lợi.

                                Thưa các đồng chí,
                                Nhân đây, tôi muốn nói sâu thêm một chút về tự phê bình
                           và phê bình. Ðây là khâu mấu chốt nhất nhưng thực hiện cũng
                           có nhiều khó khăn nhất. Bởi vì, nó đòi hỏi mỗi người phải tự

                           phân tích, mổ xẻ những ưu, khuyết điểm của chính bản thân
                           mình; phải nhận xét, đánh giá về người khác. Nếu không thật
                           tự giác, chân thành, công tâm thì rất dễ chủ quan, thường chỉ

                           thấy ưu điểm, mặt mạnh của mình nhiều hơn người khác; trong
                           khi chỉ thấy khuyết điểm, mặt yếu của người khác nhiều hơn
                           mình. Nếu không hết lòng vì sự nghiệp chung, không có dũng
                           khí, không thật sự cầu thị thì không dám nói hết khuyết điểm

                           của mình và không dám phê bình người khác, nhất là phê bình
                           cấp trên. Thái độ nể nang, hữu khuynh, “im lặng là vàng”,
                           hoặc thái  độ cực  đoan, muốn lợi dụng phê bình  để  đả kích
   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250