Page 52 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 52
được rồi. Đấy, có hoa, có chuối, cháu ưng thứ nào thì lưỡng lự trả lời: “Việc này tuỳ cháu, bây giờ bác già
lấy”. Tôi nghĩ chẳng mấy khi được Bác cho quà, nên rồi sinh ra lẩm cẩm”. Bác Hồ chen ngang: “Chưa
lấy cả hai thứ. Bác lại hỏi: “Còn cháu nào nữa?”. chắc!”. Cả đoàn vỗ tay hoan hô, vì sự phản ứng nhạy
Thanh Trúc đứng lên, nhỏ nhẹ và rành mạch thưa cảm của Bác. Đúng lúc ấy, Tổng thư ký Văn Phác
với Bác về những thành tích của các chị em. Thấy đứng lên thay mặt Trưởng đoàn Hoàng Minh Giám
Trúc hơi lúng túng, Bác liền động viên: “Cứ bình và toàn đoàn cảm ơn Bác. Bác lại nhắc: “Có kẹo, có
tĩnh! Coi như Bác là khán giả đang xem cháu biểu chuối đấy, các cháu ăn không hết thì lấy phần cho
diễn, không việc gì mà sợ”. Thế là Thanh Trúc cũng người ở nhà”. Nói đoạn, Bác hô hát bài “Kết đoàn” rồi
dần trở lại bình tĩnh, nhưng nói vội cho xong. Bác vẫy tay bước ra khỏi phòng khách.
bảo: “Cháu gái thì được lấy kẹo và hoa, tuỳ ý chọn”.
Trúc cũng lại lấy luôn cả hoa lẫn kẹo. Bác lại hỏi:
“Còn cháu nào phát biểu nữa nào?”. Diễn viên độc tấu
nói - Văn Thắng giơ tay: “Cháu xin độc tấu nói để
Bác nghe bài “Vì nông trường ngày mai”, bài này đã
được khán giả khen ạ”. Mọi người ồn ào, can Văn
Thắng không nên diễn tấu bài ấy vì dài quá. Khi mọi
người đang bàn tán xì xào thì Bác bảo: “Các cháu cứ
để cho cháu ấy diễn thì có phải bây giờ xong rồi
không? Thôi, cháu cứ diễn đi!”.
Thế là Văn Thắng thể hiện rất say xưa. Được Bác
chăm chú theo dõi nên anh diễn càng nhiệt tình hơn.
Trong bài độc tấu có đoạn nói về quan hệ giữa
một chiến sĩ Điện Biên với người bác ruột ở quê. Khi
người chiến sĩ đang băn khoăn giữa việc giải ngũ với
việc làm nông trường, người chiến sĩ hỏi ông bác:
“Vậy việc này bác nghĩ giúp cháu xem sao?”. Ông bác
49 50