Page 56 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 56

"Ơ, Bác Hồ!", thế rồi cứ đứng như trời trồng, chân tay   xuống  sàn  do  sàn  diễn  trơn  bóng.  Hoảng  quá  tôi

 luống cuống không biết làm gì nữa.   chẳng  kịp  làm  gì  cứ  ngồi  yên  một  lúc.  Tôi  đưa  mắt
 Bác đi về phía chúng tôi và giơ tay vẫy mọi người   nhìn quanh thì thấy Bác cũng đang nhìn tôi với nụ
 lại gần. Chúng tôi vui quá quên hết cả lễ nghi, phép   cười động viên, khích lệ. Tôi cứ nhớ mãi hình ảnh đôi

 tắc khi gặp lãnh đạo, mấy anh chị em chạy đến bên   mắt Bác Hồ khi Bác cười, đôi mắt hiền từ, bao dung
 Bác,  miệng  líu  ríu  "Bác  Hồ!",  "Bác  Hồ!".  Người  thì   và ấm áp biết bao. Sau này khi đọc thơ của Tố Hữu,
 nắm tay Bác, người thì níu áo, cố đi sát vào Bác, ríu   tôi mới thấm thía mãi câu:
 rít như đàn con mừng đón cha mẹ ở xa về. Có người   "Bác Hồ đó, là lòng ta yên tĩnh
 còn  vô  ý  làm  vướng  chân  Bác  nên  các  cán  bộ  làm
                       Ôi người Cha, đôi mắt Mẹ hiền sao".
 nhiệm vụ bảo vệ vội nhắc nhở ngay "Ấy, anh em phải
                 Sau buổi diễn, Bác cho gọi Đoàn chúng tôi ở lại.
 trật tự để Bác đi chứ!". Bác cất tiếng hiền từ hỏi: "Thế
             Bác khen ngợi các tiết mục mang được bản sắc dân
 nào, hôm nay các cháu có nhiều "tủ" mới không?".
             tộc của miền núi. Bác còn căn dặn phải có nhiều tiết
 Mấy anh chị em chúng tôi phần vì quá trẻ, phần
             mục hay hơn nữa để phục vụ đồng bào tốt hơn. Sau
 vì là người dân tộc thiểu số nói tiếng Kinh còn chưa
 thạo, chưa hiểu được hết nghĩa hóm hỉnh của từ "tủ"   đó, Bác chụp ảnh cùng mọi người trong cả Đoàn. Mọi
 nên chẳng  ai  biết  trả  lời  ra  sao.  May  quá  lúc  ấy  có   người  ríu  rít,  ai  cũng  muốn  ngồi  gần  Bác  nhất.  Tôi
 ông Tiển - Trưởng đoàn, đồng thời là Phó Giám đốc   cũng vậy, lúc đầu tôi ngồi ngay sát cánh tay phải của
 Ty Văn hóa Lào Cai đi đằng sau đỡ lời: "Dạ, thưa Bác   Bác nhưng rồi sau mấy anh em chen lấn nên phải lùi

 có ạ!".     về  phía  sau  lưng  Bác.  Tuy  nhiên  tôi  cũng  ngó  đầu
 Trong buổi biểu diễn, tôi để ý thấy Bác vui lắm,   qua phía vai phải của Bác với hy vọng mặt mình được
 sau mỗi tiết mục Bác đều vỗ tay động viên và cười rất   rõ hơn trong ảnh.
 sảng  khoái.  Phần  tôi  được  phân  công  biểu  diễn  tiết   Sau phần chụp ảnh, Bác chia kẹo cho mọi người,

 mục "Trên  đường  về  bản"  phản  ánh  đời  sống  thanh   Bác bảo mọi người cùng hát bài “Kết đoàn” theo nhịp
 bình, hạnh phúc của nhân dân ở một bản vùng cao.   tay  của  Người  rồi  Bác  từ  từ  cùng  với  khách  ra  về.
 Khi tiết mục kết thúc, tôi đứng cúi chào khán giả và   Chúng  tôi  vừa  hát  vừa  nhìn  theo  cho  đến  khi  Bác
 khi bước vào phía cánh gà sân khấu thì bất ngờ ngã   khuất hẳn ở phía cửa hội trường mới thôi.


    53       54
   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61