Page 54 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 54

Buổi sáng hôm đó, lãnh đạo tập hợp chúng tôi lại

             và thông báo đoàn chúng tôi là đoàn duy nhất ở hội
             diễn được chọn vào phục vụ Bác Hồ nhân dịp Bác tiếp

             phu nhân Tổng thống Inđônêxia Xucácnô sang thăm
 NHỚ MÃI HÌNH ẢNH    Việt Nam.
 ĐÔI MẮT BÁC HỒ CƯỜI   Nghe thông báo chúng tôi cứ ngẩn người ra. Thật
             là không ai có thể nghĩ rằng mình lại có được vinh dự

 Nghệ sĩ ưu tú Tạ Hà Té    lớn lao và hạnh phúc đến vậy. Mọi người cứ tự hỏi tại
             sao Bác không chọn các đoàn lớn như Đoàn ca múa
             nhạc  Trung  ương  hoặc  các  đoàn  của  Hà  Nội,  Hải
 Tôi là người dân tộc Giáy - một tộc người thiểu số
 trong đại gia đình các dân tộc Việt Nam.   Phòng… mà lại chọn Đoàn ca múa nhạc của một tỉnh
 Khi  còn  trẻ,  tôi  là  một  diễn  viên  solist  múa  của   miền núi chúng tôi. Phải chăng đây chính là tấm lòng
 Đoàn  văn  công,  nay  là  Đoàn  ca  múa  nhạc tỉnh  Lào   thương  yêu  của  Bác  đối  với  đồng  bào  các  dân  tộc

 Cai - một tỉnh miền núi, nằm ở vùng biên giới phía   thiểu số chúng tôi!
 Tây Bắc của Tổ quốc. Trong cuộc đời diễn viên, tôi đã   Chúng tôi náo nức tập luyện lại các tiết mục thật
 có một vinh dự đặc biệt, một niềm hạnh phúc lớn lao   kỹ càng và cẩn thận.
 mà không phải ai cũng có được, đó là được biểu diễn   Ngày vui ấy cũng đã đến. Chúng tôi được đưa đến
 phục vụ Bác Hồ, được Bác khen ngợi, chỉ bảo, thưởng
             Phủ Chủ tịch vào buổi chiều. Mọi người ai nấy nhanh
 kẹo và được chụp ảnh cùng Bác.
             chóng  chuẩn  bị  phần  việc  của  mình.  Tổ  múa  chúng
 Vào đầu năm 1962, Đoàn chúng tôi về Hà Nội dự
             tôi  hóa  trang  xong  liền  nhanh  chóng  đi  lên  hội
 hội  diễn  ca  múa  nhạc  chuyên  nghiệp  toàn  quốc.
             trường. Khi vừa bước chân ra khỏi phòng hóa trang
 Trong hội diễn này chúng tôi đạt Huy chương Vàng
             thì bất ngờ một chiếc xe hơi xuất hiện trước cổng rồi
 về múa. Đây là niềm vui lớn đối với tôi, nhưng không
             từ từ lăn bánh vào sân. Cửa xe mở ra, Bác Hồ khoan
 thể ngờ sau đó lại có một niềm vui khác, một vinh dự
             thai bước ra và nhanh nhẹn đi vào nhà. Quá bất ngờ,
 gấp bội phần mà tôi, cũng như anh chị em trong đoàn
 không ai nghĩ tới.   tôi và mọi người chỉ thốt lên được mấy câu "Ơ, Bác!",


    51       52
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59