Page 89 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 89

cho gia đình nghe những câu chuyện về chuyến lưu                                        Vào cuối năm 1965 đầu năm 1966, Thảo chuẩn bị

             diễn thắm tình đoàn kết hữu nghị. Ở Inđônêxia, Thảo                                 cho  ngày  lên  đường.  Vì  điều  kiện  bí  mật  không  cho
             là người nhỏ nhất đoàn, được giao nhiệm vụ tặng hoa                                 phép  gia  đình  tiễn  đưa,  Thảo  xin  chào  gia  đình  và
             Chủ tịch Đảng Cộng sản và Tổng thống Inđônêxia.                                     tạm biệt. Ba mẹ im lặng không nói gì.
                 Đến  năm  1965,  đế  quốc  Mỹ  vi  phạm  Hiệp  định                                 Tôi hỏi riêng Thảo: "Đi vào miền Nam hiện nay là

             Giơnevơ, tiến hành chiến tranh xâm lược miền Nam,                                   vô cùng gian khổ, chắc em cũng được Đoàn phổ biến
             lúc đó Đảng có chủ trương: miền Bắc là hậu phương                                   là phải hành quân đi bộ theo dọc Trường Sơn, em có
             lớn cho tiền tuyến lớn, khẩu hiệu treo khắp nơi: "Tất                               chịu đựng được nổi hay không?". Phương Thảo trả lời
             cả  cho  tiền  tuyến".  Tuy  miền  Bắc  còn  vô  cùng  khó                          tôi: "Em sẽ cố gắng!".
             khăn nhưng đã dốc toàn nhân lực, tài lực, vật lực cho                                   Thảo đã có người yêu là anh Nghi (ban nhạc của

             chiến trường miền Nam.                                                              Đoàn ca múa), hai người đã báo cáo với gia đình, tôi
                 Một sáng chủ nhật, Thảo về gặp ba mẹ và anh em                                  hỏi Thảo: "Đối với Nghi thì như thế nào? Em đành
             chúng tôi xin gia đình cho vào miền Nam để công tác,                                xa  Nghi  hay  sao?  Nghi  có  ủng  hộ  em  đi  hay
             chiến đấu. Mẹ chúng tôi ngồi im lặng. Bà hỏi ý kiến                                 không?".  Đắn  đo  một  lúc,  Thảo  trả  lời  tôi:  "Chúng

             tôi: "Anh Thành thấy thế nào?". Suy nghĩ một lát, tôi                               em đã nói chuyện với nhau nhiều, em tạm biệt Nghi
             trả  lời:  "Miền  Nam  đang  gọi  bà  con  miền  Bắc,  gia                          một thời gian, lúc nào về chúng em sẽ xin gia đình
             đình  ta  lại  là  người  miền  Nam,  nay  em  Thảo  tình                           làm lễ cưới...".
             nguyện sẵn sàng đi công tác và chiến đấu vào trong                                      Tôi gặp anh Khánh Cao và một số anh em cùng
             Nam thì rất hoan nghênh". Gia đình tôi đã đồng ý để                                 chuyến đi công tác với Phương Thảo thì được biết cả

             Phương Thảo đi chiến đấu.                                                           đoàn sẽ vượt Trường Sơn về chiến đấu và công tác tại
                 Sau đó, Thảo cho biết đã được tập trung về Trường                               Khu năm.
             Tuyên  huấn  Trung  ương  để  học  tập,  phải  thường                                   Anh  Khánh  Cao  -  người  phụ  trách  Thảo,  được
             xuyên tập mang balô đựng gạch đá đi bộ xung quanh                                   Thảo xem như là bậc cha, chú, sau này đã kể lại cho

             cơ  quan.  Về  nhà  ngày  chủ  nhật  Thảo  cũng  đeo  balô                          chúng tôi biết đoàn phải qua một cái đèo dốc gọi là
             tập đi bộ chung quanh cơ quan Tòa án nhân dân tối                                   Nguyễn Chí Thanh. Từ mờ sáng đã đi lên đèo, đúng
             cao (thời gian này ba của chúng tôi làm việc tại đó).                               trưa mới lên đến đỉnh đèo, và từ đỉnh đèo đi xuống


                                                                      87                         88
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94