Page 33 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 33
không có mộ! Trước đó thì anh Toại, người con lớn Quang Thái nói:
nhất nhà bị dịch tả, một thứ dịch bệnh cướp đi - Tuy chưa được gặp nhưng từ lâu chúng ta
mạng người trong chốc lát. Anh Toại van: “Thầy đều đã trở thành những học trò của đồng chí
ơi, cứu con với”. Thầy có biết làm thuốc nhưng Nguyễn Ái Quốc rồi, anh nhỉ!
anh Toại lâm vào một thứ bệnh tình quá quái ác, Giọng Quang Thái nói đầy vẻ âu yếm. Tình yêu
thầy cũng đành nhắm mắt mà khóc! giữa hai người đã không thể chia cắt nhưng vì
công việc của đoàn thể, họ chưa có điều kiện để
Nghe chuyện, Quang Thái đỏ hoe đôi mắt rồi
ngậm ngùi nói: cùng chung một mái ấm gia đình. Phải đợi đến
mấy năm sau, khi cả hai cùng ra khỏi nhà tù của
- Khi con người chưa đủ sức khắc phục mọi thứ
thực dân Pháp, điều đó mới được thực hiện.
thiên tai, dịch tễ thì “mỗi con sông là một dòng
*
sữa pha lẫn nước mắt”, anh nhỉ!
* *
Như để khỏi gợi thêm những hoài niệm buồn,
Vào một buổi chiều nọ, ông Phan Kiêm Huy,
Võ Nguyên Giáp nói:
người cùng huyện với bà Hàn Bình, trước ở trong
- Tuy nhiên, sông vẫn giúp sự sống của nhân
Tổng Bộ Tân Việt mà bấy giờ là cựu chính trị
gian. Mỗi con người đều được sinh ra ở trên lưu
phạm, mở trường dạy học ở Vinh, ông đã giúp vào
vực của một dòng sông và dù hoàn cảnh sống như
việc tác thành cho đôi lứa.
thế nào thì họ cũng mang hình ảnh về con sông ấy
Lấy chỗ quen biết, ông Phan dẫn Võ Nguyên
trong suốt cuộc đời của mình. Mỗi dòng sông nuôi Giáp đến nhà Quang Thái để chính thức cầu hôn.
sống một miền quê, tạo nên một nền hay ít nhất Trước khi đi, ông Phan nói với chàng Võ:
cũng là một vùng văn hóa mang đặc thù của xứ sở - Ông Hàn người Bắc. Tục lệ dạm hỏi ở ngoài
ấy, trong đó có việc sản sinh ra những nhân tài. đó tế nhị và cách bức lắm, cậu thử nghĩ xem mình
Họ lại cùng liên tưởng đến đồng chí Nguyễn Ái có vượt qua được không?
Quốc, con người đang cuốn hút họ bởi những tác Chàng trai nói:
phẩm nổi tiếng trong việc tuyên truyền về đường - Thưa chú, chỉ sợ là mình không hiểu ý của
lối cách mạng giải phóng cho các dân tộc bị áp bức người ta để thực hiện mà thôi.
bởi chủ nghĩa thực dân. Các sách báo ấy được Ông Phan:
chuyển về từ Pari, từ Mátxcơva cũng như từ - Thế thì được. Chuyện đó, với một thanh niên sắc
Quảng Châu (Trung Quốc). sảo và tế nhị như cậu, chắc sẽ không đến nỗi nào.
30 31