Page 304 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 304

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 lần đun quá lửa đến nỗi nồi gang, chảo gang cũng vỡ, cho   kia biên giới. Nhưng phong trào ở Lục Khu không phải
 nên Bác nói thế là chúng tôi hiểu ngay.   tan rã hẳn mà dần dần lại được phục hồi. Khi giặc rút,
 Chúng tôi lại hỏi thêm:    quần chúng trung kiên lại trở về lãnh đạo làng bản. Đến
 - Còn việc tổ chức các hội viên trung kiên, cứ tổ chức   khi  Nhật  đảo  chính  Pháp,  cán  bộ  chưa  về  kịp,  quần
 rộng ra một trăm người nhưng sau chỉ cốt còn ba người   chúng ở đây đã chủ động đứng lên đánh đuổi bọn Pháp
 cũng được. Như vậy thì tổ chức rộng ra làm gì cho thêm   và tay chân của chúng.
 khó khăn?       Còn một vấn đề nữa từ lâu chúng tôi vẫn băn khoăn,
 Bác lại bảo, đại ý:    nhân lúc này cũng đem nốt ra hỏi Bác:
 -  Khó  thế  nào  thì  khó  cũng  vẫn  phải  có  mặt  tuyên   -  Súng  đạn  mình  ít  thế  này  thì  làm  thế  nào  chống
 truyền để tổ chức quần chúng rộng rãi. Một mặt giữ vững   khủng  bố  có  kết  quả?  Làm  thế  nào  cho  nhân  dân  tin
 trung  kiên.  Đã  là  trung  kiên  thì  tất  nhiên  họ  sẽ  đứng   tưởng được?
 vững.  Nhưng  nếu  có  khó  khăn  chỉ  còn  được  ba  người
                 Đó cũng là thắc mắc phổ biến của cán bộ, đảng viên
 cũng được mà bất đắc dĩ không còn ai nữa cũng không vì
             và quần chúng Pác Bó lúc bấy giờ. Mỗi khi chúng tôi đi
 thế mà bây giờ không làm.
             tuyên truyền tổ chức quần chúng, trước hết người ta nói:
 Chúng tôi chưa hiểu thế nào, Bác lại giải thích thêm,
             "Tây nó ác, nó khỏe lắm, dân mình chỉ biết đi cày, không
 đại ý:
             đánh được đâu!". Hoặc đến lúc muốn đánh Tây rồi, người
 -  Nếu  trung  kiên  có  bị  tan  không  còn  giữ  được  ai
             ta lại hỏi: "Đánh Tây thì lấy súng đâu mà đánh?"… Gặp
 chăng nữa thì ít nhất những người đó cũng đã hiểu là có
             những  câu  hỏi  đó  thì  tôi  bí  không  biết  nói  thế  nào,  vì
 cách  mạng,  có  đoàn  thể  Việt  Minh  đang  lãnh  đạo  quần
             chính  mình  cũng  mong  được  khẩu  súng  như  trẻ  mong
 chúng đấu tranh. Rồi từ đó, họ sẽ nghĩ lại và dần dần họ
             quà của mẹ đi về.
 sẽ  cùng  với  quần  chúng  tự  động  đứng  lên  tiếp  tục  làm
                 Nghe chúng tôi hỏi, Bác đáp:
 cách mạng.
                 - Chẳng việc gì phải lo thiếu súng, muốn đánh được giặc
 Lòng quyết tâm xây dựng trung kiên của Bác mãi sau
 này tôi mới thấy rõ tác dụng. Có những thời kỳ, ở vùng   thì lấy súng của giặc, dùng binh lính của giặc mà đánh.
 Lục  Khu  giáp  với  Pác  Bó,  địch  khủng  bố  mạnh,  cơ  sở    Chúng tôi chưa kịp suy nghĩ thì Bác lại hỏi:

 quần chúng tan vỡ hết, chỉ còn lại hai quần chúng trung   - Chú thấy trên đồi Sóc Giang có bao nhiêu lính?
 kiên. Hai quần chúng này cũng phải chạy bạt sang bên   - Độ bảy, tám chục tên.

    301       302
   299   300   301   302   303   304   305   306   307   308   309