Page 58 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 58

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 Thầy để nhiều em trả lời, rồi giảng giải:   Thành ra chơi mấy lần rồi mà thấy thầy đến bà con ai cũng
 Đất nước ta tính từ ngày có vua Hùng dựng nước đã   mời thầy vô nhà chơi, toàn là bà con nghèo. Vô thăm nhà
 được gần 4.000 năm. Bốn nghìn năm đó là bốn mươi thế   nào, thầy cũng hỏi thăm rất cặn kẽ về cách đánh bắt cá, về
 kỷ,  thế  kỷ  nào  ông  bà  cũng  đứng  lên  chống  ngoại  xâm   cuộc  sống,  bữa  ăn  trong  nhà.  Bác  hỏi  cách  định  phương
 nhằm  giành  độc  lập tự  do  cho  đồng  bào,  cho  đất  nước.   hướng khi ở ngoài biển như cách nhìn sao, nhìn trời nhìn
 Vậy thì phận làm trai trước tiên phải kể đến chữ trung, là   núi để định hướng thuyền đi, hoặc cách tập luyện thế nào
 trung với dân, với nước. Có em nói là trung với vua, nếu   để khỏi say sóng, lúc gặp trời bão tố làm sao để biết trước?
 là ông vua yêu nước như vua Duy Tân, vua Quang Trung,   Khi dạy học ở Phan Thiết, Người đã theo các ngư dân ra
 vua Trần Nhân Tông... thì được, chớ trung với những ông   biển. Sau này có lần khi về thăm Quảng Ninh, trong bữa
 vua không thương dân mà ôm chân ngoại bang thì các em   cơm Bác đã kể với đồng chí Bí thư Tỉnh ủy:
 bảo có nên trung hay không?   -  Khi  ở  Bình  Thuận,  bà  con  ngư  dân  có  cho  Bác  ăn
 Rồi thầy giảng chữ hiếu. Đại ý thầy nói: Hiếu là hiếu   món  cá  nục  còn  dẫy  đành  đạch  nấu  chua  với  me,  nêm
 thảo. Ai cũng có cha mẹ, có anh em, người có công dưỡng   thêm hành, ớt thiệt là ngon.
 dục sinh thành. Ca dao ta có câu: "Công cha như núi Thái   Món cá chua đó chỉ có thể thực hiện được ngoài biển
             khơi khi mành chà vừa mới kéo lên và bà con làm nghề
 Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra". Bác nói:
             mành  rất  hay  ăn  kiểu  này.  Trong  khi  dạy  học  ở  Phan
 Cha  mẹ  là  ruột  thịt,  là  người  thân  nhất  của  mình,  nếu
             Thiết, Bác đã thưởng thức món cá này, và biển Phan Thiết
 không hiếu thảo thương yêu cha mẹ liệu có thể yêu nước
             chính là nơi đầu tiên Bác tập làm quen với sóng gió.
 thương  dân  được  không?  Bác  dặn:  Chữ  trung  với  chữ
                 Các cụ cũng kể lại: Có lần vào xóm nghèo ở bến Cồn
 hiếu phải đi liền với nhau. Trung hiếu với cha mẹ thì phải
             Chà về thấy một cụ già rụng hết răng đang ngồi lấy sống
 trung hiếu với dân với nước. Coi việc dân việc nước như
             rựa giần miếng trầu, thầy Thành liền đỡ lấy và nhai hộ
 việc nhà mình. Sau cùng thầy nói: thời ấy Cụ Đồ Chiểu
             bà cụ. Bà cụ vô cùng xúc động. Trên đường về thầy nói:
 nói "Trai thì trung hiếu làm đầu" là phải đạo. Nhưng hôm   "Hồi nhỏ thỉnh thoảng thầy cũng nhai trầu cho bà ngoại".
 nay  thầy  nghĩ:  Trai  gái  đều  nên  lấy  chữ  TRUNG  HIẾU   Với giọng buồn buồn, thầy nói với những người học trò
 làm  đầu.  Bác  giảng  rất  kỹ  và  so  sánh  bằng  những  hình   của mình:
 ảnh sự việc cụ thể làm cho tất cả học sinh đều nhớ sâu sắc.   - Người dân xứ mình sống trên bạc vàng (ý nói tài nguyên

 Có khi thầy dẫn mấy em học sinh đi thăm xóm nghèo ở   của biển - BT) mà suốt đời vẫn cực khổ, đến lúc đầu bạc răng
 bến cá Cồn Chà. Các học trò của Bác kể lại: Không biết thầy   long cũng không sắm nổi cái cối ngoáy trầu.

    55        56
   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63