Page 62 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 62

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 tìm đường cứu nước. Ngày đó phương tiện đi lại còn rất   Liên  Thành  phân  cuộc.  Lúc  đó  ba  gian  nhà  này  chỉ  là
 thô sơ, xe lửa mới chỉ chạy loanh quanh Sài Gòn từ Chợ   nhà  một  tầng,  lợp  ngói  âm  dương.  Bác  ở  đây  cho  đến
 cũ đi Tân Định và Chợ cũ đi Chợ Lớn... Cả Sài Gòn lúc   ngày xuống tàu. Trong thời gian ở đây, Người thường đi
 bấy giờ chỉ có chừng năm, bảy chiếc ô tô, vì vậy, hai trăm   thăm cha đang làm nghề bốc thuốc ở cầu Ông Lãnh. Tết
 cây  số    từ  Phan  Thiết  vào  Sài  Gòn  Người  phải  đi  bằng   năm đó, thầy Thành nói: "Tôi về ăn Tết với cha". Thành
 thuyền buồm.   phố  Sài  gòn  đã  có  một  mùa  xuân  in  đậm  trong  Bác.
 Sài Gòn, Chợ Lớn, Gia Định lúc này còn tách riêng   Trong đêm đen nô lệ, chắc chắn Bác và cụ Phó bảng đón
 bởi nhiều ruộng, kinh rạch, ao hồ và đầm lầy, dân cư   Tết với lòng xót xa thương dân, thương nước. Đầu tháng 3,
 thưa thớt, chợ Bến Thành chưa xây xong, chợ Sài Gòn   Bác xin vào học ở trường đào tạo công nhân hàng hải và
 còn rất nhỏ, nhóm họp trên nền Tổng Ngân khố (đường   công nhân chuyên nghiệp cho xưởng Ba Son. Theo đồng
 Nguyễn Huệ bây giờ), nhưng Sài Gòn đã có nước máy,   chí  Hà  Huy  Giáp  kể  lại,  có  lần  Bác  nói:  "Bác  đâu  có  ý
 có đèn điện. Nhà ga xe lửa nằm giữa đường Hàm Nghi.   định  học  thợ,  nhưng  trong  lúc  lang  thang  để  tìm  cách
 Trên các phố chủ yếu là xe ngựa đóng thùng kính gọi là   sang phương Tây, mà có nơi cho mình học, có cái ăn là
 "xe kiếng", xe thổ mộ, xe song mã và xe kéo tay... Cảng   mình vô thôi".

 Sài Gòn cho hạm thuyền ba buồm hạng lớn và tàu thủy   Bác  học  tại  trường  được  ba  tháng,  ngót  trong  một
 chạy bằng hơi nước mới xây dựng.   trăm ngày đó Bác đã dành nhiều thì giờ để quan sát Sài
 Những  năm  đó,  Sài  Gòn  là  Thành  phố  Viễn  Đông   Gòn. Cái gì đối với Bác cũng mới lạ, từ nhà cửa đến đèn
 tráng lệ của thực dân Pháp. Với Bác, đây vẫn là thành   điện, máy nước, xe cộ, chiếu bóng,... nhưng điều lạ hơn cả
 phố của bất công và nghèo đói. Về sau, trong những bài   là trong bối cảnh như vậy sao dân mình vẫn khổ sở và bị
 báo, diễn văn viết, nói ở nước ngoài, Người đã đơn cử   khinh rẻ. Phải làm gì để cứu dân, cứu nước? Trong một
 rất nhiều trường hợp về cái gọi là khai hóa, là văn minh,   lần đến thăm cha, cụ Phó bảng nói với Bác: "Tìm thăm cha
 là công lý của bọn thực dân ở thành phố này... Đến Sài   là tốt, nhưng cái cần hơn vẫn là tìm đường cứu dân tộc"...
 Gòn,  đầu  tiên  Bác  tìm  đến  nhà  người  anh  em  của  cụ   Suy nghĩ đúc kết những bước đi của các vị tiền bối, Bác
 Nghè Mô là ông Lê Văn Đạt tại xóm cầu Rạch Bần (nay   khâm phục các cụ Phan Đình Phùng, Hoàng Hoa Thám,
 là  số  nhà  185/1  đường  Cô  Bắc).  Một  thời  gian  sau  cụ   Phan Chu Trinh, Phan Bội Châu, Trần Quý Cáp và nhiều

 Nghè  Mô  và  ông  Hồ  Tá  Bang  đưa  Bác  đến  ở  nhà  1-2-3   nhà  yêu  nước  khác.  Nhưng  Bác  "không  hoàn  toàn  tán
 đường Tecxa, Chợ Lớn, lúc ấy là trụ sở của Thương quán   thành cách làm của một người nào".

    59        60
   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67