Page 194 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 194

dìu dịu chiếu qua vườn cây cổ thụ càng tôn vẻ đẹp   Khi  chị  Xuân  ngâm  xong  Bác  vỗ  tay,  các  chú
 rất trang nhã trong vườn Bác. Bác sửa lại cổ áo và   đứng nghe cũng vỗ tay. Bác quay về phía chị Khuê.
 dẫn ba chị em chúng tôi ra chụp ảnh. Trong khi   Không chờ Bác hỏi, chị Khuê thưa:
 đồng  chí  nhiếp  ảnh  chuẩn  bị  địa  điểm,  Bác  bảo   - Thưa Bác, cháu xin hò một câu mái nhì do đội
 chúng tôi:      văn nghệ Vĩnh Thủy quê cháu sáng tác.
 - Mỗi cháu hát cho Bác nghe một bài nhé.   - Tốt lắm! Bác gật đầu vừa ý.
 Ba  chúng  tôi  nhìn  nhau  bối  rối  vì  khoản  này   Ba chị em chúng tôi hát xong, Bác lại khen:
 chúng tôi rất vụng về. Nhưng ngay lúc đó tôi nghĩ
                    - Các cháu hát hay lắm. Quay lại phía các chú,
 rằng: Lúc ở chiến hào mình hát như thế nào, bây
                 Bác nói: “Các cháu gái hát rồi, giờ đến lượt các chú
 giờ hát như thế để Bác nghe, chắc Bác sẽ vui. Tôi
                 hát cho các cháu nghe”.
 mạnh dạn xin Bác:
                    Các chú cười nhìn nhau, Bác nói:
 - Thưa Bác cháu xin hát trước.
                    - Hát đi chứ, sao lại cười.
 Bác cười rất vui:
                    Tất cả cùng cười vui vẻ. Khi chuẩn bị chụp ảnh,
 - Cháu hát bài gì?
                 Bác hỏi:
 - Thưa Bác, cháu hát bài “Tiếng hát trên đường
                    - Cháu nào muốn đứng gần Bác?
 quê hương”.
                    Chúng  tôi  vui  sướng  quá,  ai  cũng  muốn  được
 Bác  gật  đầu.  Bỗng  Bác  đưa  tay  ra  hiệu  tôi
                 đứng gần Bác. Bác cười rất độ lượng:
 khoan hát, Bác cho gọi các chú trong cơ quan đang
                    - Cho mỗi cháu đứng gần Bác một lần.
 làm  việc  gần  đó  lại  cùng  nghe.  Tôi  hồi  hộp  cất
                    Tôi đứng phía bên trái của Bác, bên kia là hai
 giọng hát. Trong bài hát có đoạn “Ai đã tới miền
                 chị Khuê và Xuân. Bác ân cần nói:
 quê em Quảng Trị - Thừa Thiên, qua đường 9 tình
 Gio Linh lắng trong giọng hò...”, Bác khẽ gật đầu   -  Cháu  Bưởi  miền  Nam  được  đứng  nguyên
 theo nhịp điệu của bài hát. Tôi hát xong, Bác cười   chỗ này.
 và đưa ngón tay chỉ về phía chị Xuân:   Tôi cảm động quá! Lúc nào Bác cũng nghĩ tới
 - Cháu Bưởi hát rất tốt, bây giờ cháu Xuân hát   miền Nam, lúc nào Bác cũng dành cho miền Nam
 bài gì?         phần  vinh  dự  nhất.  Trong  niềm  vui  đó,  tôi  thấy

 Chị Xuân thưa với Bác:   nước mắt mình muốn trào ra... Bà con miền Nam
 - Cháu xin ngâm một bài thơ về Quảng Bình.   biết được điều này sẽ cảm động và vui sướng biết

    191          192
   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199