Page 209 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 209
“Phụ nữ miền Bắc có sẵn sàng thi đua với phụ
nữ miền Nam không?”. Câu hỏi đó của Bác là một
lời nhắc nhủ, một nguồn động viên đối với tôi. Tôi
có làm được một số việc, có một chút thành tích
nhưng thật ra đã thấm vào đâu so với bao hy sinh
BÁC DẠY: “PHẢI CHĂM CHỈ HỌC TẬP”
chịu đựng của chị em phụ nữ miền Nam cũng như
chị em cả nước trong những năm kháng chiến
chống Mỹ, cứu nước. Năm 1950, tôi 16 tuổi, nhưng người còn bé lắm.
Đối với tôi, những lần gặp Bác là những ngày Từ Khu 3, tôi chuyển công tác về làm liên lạc đưa
sung sướng nhất trong cuộc đời của tôi. Sự quan công văn sang Văn phòng Phủ Chủ tịch. Hôm đó,
tâm của Bác, tình thương yêu của Bác đã khích lệ đang chú ý nhìn một tổ chim trên cành cao, tôi
tôi rất nhiều để vượt qua các trở ngại khó khăn bỗng thấy một ông cụ già ở phía trước đi lại.
làm tốt hơn công việc của mình. Và những kỷ Thoáng trông, tôi nhận ngay ra Bác, tôi reo lên và
niệm vô cùng quý báu và xúc động về Bác sẽ mãi chạy lại. Bác thân mật dẫn tôi đi về phía văn
mãi ghi đậm trong trái tim tôi... phòng. Trên đường, Bác hỏi chuyện tôi về gia
đình, về công tác, về sinh hoạt và bảo tôi ở lại ăn
Nguồn: Bác Hồ với Ba Đình, Ban Chấp cơm trưa.
hành Đảng bộ quận Ba Đình, Hà Nội,
Bấy giờ theo chính sách đào tạo và bồi dưỡng
1986.
cán bộ, cơ quan chọn cử một số cán bộ trẻ ra nước
ngoài học. Tôi cũng ở trong số đó. Nhưng tôi
không muốn đi.
Biết được điều đó, Bác liền gọi đến và nói:
- Bây giờ có điều kiện thì phải học tập. Học tập
để hiểu nhiều, biết nhiều. Có hiểu nhiều, biết nhiều,
mới phục vụ nhân dân tốt được.
Sau khi giảng giải và khuyên tôi đi học là cần
thiết, Bác dặn:
- Đi học thì phải chịu khó, chăm chỉ học tập.
207 208