Page 216 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 216

- Chưa thật đúng. Cháu phải chú ý âm cuối của   tôi có cảm tưởng như Bác đang mỉm cười bằng lòng
 từ, đây là một loại “âm cổ” là chính chứ không phải   với quyết định mới của đứa cháu thân yêu.
 “âm lưỡi”. Nếu phiên âm ra tiếng Việt của ta thì nó   Thế là ba tháng sau khi nhận bằng thạc sĩ toán

 nửa là “th” và nửa là “ph”. Cháu nghe Bác đọc.   học, tôi lên đường trở về đất nước, hành lý mang
                 theo của tôi chỉ là hai chiếc vali đựng đầy sách vở
 Thế rồi Bác đọc lại để tôi đọc theo cho đến khi
                 cần thiết và một số quần áo thường dùng của hai
 tôi phát âm chính xác Bác mới thôi. Sau đó Bác âu
                 mẹ con. Lòng thanh thản, tôi bước chân lên máy
 yếm xoa đầu tôi và bảo: Bây giờ đã cách mạng rồi
                 bay từ giã nước Pháp cổ kính trở về theo tiếng gọi
 thì  gái  cũng  như  trai  đều  phải  cố  gắng  học  tập
                 của Tổ quốc, tiếng gọi của Bác Hồ.
 cháu nhé!
                    Về nước, sau một tuần nghỉ ngơi và thăm hỏi
 Tôi cảm động cúi xuống nói “vâng ạ”.
                 bà  con,  tôi  xin  đến  nhận  công  tác  ngay  ở trường
 Ôi! Diệu kỳ biết bao buổi đến thăm trường của   Đại học Sư phạm Hà Nội, đây là một trong những
 Bác. Cử chỉ và lời nói giản dị ấy của Bác cũng như   trường  lớn  của  miền  Bắc  xã  hội  chủ  nghĩa,  một

 những cảm giác mới mẻ về đất nước trong những   trường  mà  Bác  đã  trao  nhiệm  vụ  là:  “Phải  biến
 ngày tháng 8-1945 đã để lại những ấn tượng hết   trường  này  thành  một  trường  mô  phạm  cho  cả
 sức sâu sắc trong ký ức tuổi thơ của tôi.   nước noi theo”.
 Từ đó về sau, trong từng chặng đường, tôi luôn   Giữa  một  buổi  sáng  mùa  đông,  trời  hơi  lạnh,
                 vẫn trong bộ kaki vàng quen thuộc, Bác đã đến với
 luôn cố gắng làm theo lời Bác. Và cũng qua từng
                 chúng tôi.
 chặng  đường,  tôi  lại  được  nghe  bạn  bè  kể  thêm
                    Từ  ngày  về  nước,  tôi  đã  được  một  số  lần  gặp
 những mẩu chuyện về Bác hết sức lý thú.
                 Bác trong các buổi chiêu đãi ở Câu lạc bộ quốc tế
 Giờ đây, tôi đã có nghề, đất nước đang cần có
                 hoặc Câu lạc bộ Ba Đình. Mỗi lần gặp Bác, tôi lại
 thêm bàn tay khối óc của những đứa con thân yêu.
                 tưởng  như  mình  vừa  phát  hiện  thêm  được  một
 Và  cũng  mấy  năm  nay,  từ  trên  đất  Pháp,  nhiều
                 điều gì ở Bác mà trước đây tôi chưa hề biết hoặc
 anh  chị  em  trí  thức  đã  trở  về  Tổ  quốc  sát  cánh
                 biết chưa thật cụ thể. Lần này cũng thế, trong lúc
 cùng nhân dân xây dựng đất nước...   Tổng thống Môđibô Câyta nói chuyện, một cán bộ
 Không đắn đo, suy nghĩ gì khác nữa. “Trở về”,   của Bộ Ngoại giao rất giỏi tiếng Pháp đã được cử
 tôi dứt khoát quyết định. Ngẩng nhìn lên ảnh Bác,   đến  để  phiên  dịch.  Đi  giúp  việc  anh  lại  có  thêm


    213          214
   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221