Page 165 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 165
Còn các đồng chí bảo vệ thì như gỡ được mối băn
khoăn lớn vì rất muốn cho các cháu lại gần để
thấy nhà Bác nhưng nguyên tắc bảo vệ không
cho phép.
BÁC TẶNG Thế là cánh cửa được mở rộng ra và các cháu
CHÁU BÉ MỘT BÔNG HỒNG chạy ùa vào với Bác. Trong lúc vội vã, có một bé
gái vấp ngã rồi khóc. Cô giáo vội bế cháu lên và
dỗ dành:
H ôm đó là một ngày cuối tháng 8/1960. Tôi mà Bác Hồ nuôi.
- Con nín đi! Nín đi rồi cô cho con xem con thỏ
cùng với Bác Hồ đi họp chuẩn bị cho Đại
hội Đảng lần thứ III ở Trường Nguyễn Ái Quốc Cháu bé nghe thấy vậy liền tỏ vẻ háo hức chờ đợi.
ra về. Nghe được câu đó, Bác ra vườn hái một bông
Khi xe đến trước cửa Phủ Chủ tịch, có một lớp hoa hồng đưa cho cháu bé, Bác nói:
các cháu mẫu giáo được cô dắt đi chơi qua đó. Khi - Bác không có thỏ đâu, nhưng Bác có hoa này.
nghe nói Bác Hồ sống và làm việc ở đây, các cháu Bác tặng cháu nhé!
thích lắm, chạy ùa về phía cổng sắt để nhìn vào Nghe giọng nói ân cần, cháu bé nín khóc rồi
cho rõ. Nhưng các đồng chí bảo vệ đã ngăn lại, đưa hai tay nhận bông hoa của Bác. Bác mới nói
không cho các cháu đến gần. (Tất cả những nhỏ với cô giáo:
- Đối với các cháu, dù là còn rất nhỏ, ta phải
chuyện này là do Bác ngồi trên xe quan sát và nói cho đúng sự thật. Cháu không biết Bác có nuôi
đoán được). Khi xe vòng lối sau vào tới sân, Bác thỏ không mà sao lại nói với cháu bé như vậy?
bảo tôi: Thế đấy, bất kỳ ai ở gần Bác hay có dịp tiếp xúc
- Chú ra nói với các chú bảo vệ cho các cháu với Bác, đều nhận thấy được tình yêu thương ấm
vào chơi với Bác một lát. Hình như các cháu muốn áp của Bác và được Bác ân cần chỉ bảo từ những
vào mà các chú đang ngăn đấy. việc rất nhỏ.
Tôi chạy ra nói lại ý kiến của Bác, và tất cả đều
vô cùng phấn khởi. Vũ Kỳ kể, Thùy Dương ghi,
Các cháu thì được thỏa mãn nguyện vọng. báo Phụ nữ, Tết Ất Sửu (1985).
Cô giáo thì không ngờ được Bác cho vào thăm.
163 164