Page 165 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 165

Hai tháng sau, tháng 6 năm 1975,  một  đoàn                                          Nguyễn Văn Thanh, Nguyễn Văn Kết, Phạm Văn
                 khách của Bộ Tư lệnh Hải quân và Đoàn 125 vào                                        Khanh, Phan Văn Đấu... đã mãi mãi nằm lại nơi
                 Khu 9 thăm chúng tôi. Điều này đã mừng, nhưng                                        rừng  đước Cà Mau.  Mỗi lần chuẩn bị kỷ niệm
                 còn một  điều nữa xúc  động, mừng hơn. Khi hai                                       ngày thành lập Đoàn, nhớ các anh quá chừng!
                 chiếc xe con đi vào đơn vị, chúng tôi vội ùa ra đón.
                 Mười năm xa Đoàn, xa đơn vị rồi, nhớ lắm. Nhưng                                               NỖI ĐAU ĐỌNG LẠI HÔM NAY
                 điều này thật sự bất ngờ, ngoài các thủ trưởng Bộ                                        “... Sau việc tàu 100 và tàu 187 bị đánh ở vùng
                 Tư lệnh Hải quân và thủ trưởng Đoàn 125, bước                                        biển phía nam, tình hình vận chuyển càng trở nên
                 xuống xe còn có một người con gái nữa. Tôi nhìn                                      khó khăn.  Đây quả là một cuộc thi gan, đấu trí,
                 và... ớ ra. Xuân, vợ tôi! Đúng Xuân của tôi rồi. Dù                                  đấu lực quyết liệt. Biết tàu ta vẫn hoạt động, địch
                 đã 10 năm xa cách,  nhưng sao tôi có thể quên                                        càng ráo riết phong tỏa và ngăn chặn. Mặc dù vậy,
                 được dáng người thon nhỏ, da bánh mật của cô gái                                     do đòi hỏi cấp bách của chiến trường, đặc biệt là
                 Đồ Sơn ấy chứ... Tôi bàng hoàng, không tin đây là                                    chiến trường Khu 5 và Khu 6, công tác chi viện
                 sự thật. Đồng chí đại diện Bộ Tư lệnh Hải quân                                       cho miền Nam bằng đường biển, không một giây
                 biết tâm trạng sửng sốt, ngỡ ngàng của tôi, nên                                      phút bị buông lỏng. Những thuyền trưởng, những
                 bước tới, nhìn tôi cười và nói: “Đoàn 125 đề nghị                                    thủy thủ của Đoàn 125 vẫn sẵn sàng ra khơi, đối
                 trong chuyến đi này, để chị Xuân cùng đi vào đây                                     mặt với quân thù. Phương châm vận chuyển của
                 thăm chồng. Anh lại gặp chị ấy đi”. Mừng quá. Tôi                                    Đoàn lúc này là: “Táo bạo, bí mật, tránh địch là
                 lí nhí cảm  ơn và chạy tới bên vợ. Lấy nhau  mới                                     chính, gặp  địch không tránh  được thì chiến  đấu
                 được ba ngày, rồi biền biệt  đúng 10 năm, người                                      dũng cảm, ngoan cường, bảo vệ bí mật nhiệm vụ”.
                 Nam kẻ Bắc, nên chúng tôi vẫn còn tâm trạng                                          Đoàn 125 lại cử cán bộ vào Khu 5, Khu 6 nghiên
                 ngượng ngập. Vợ tôi chỉ hỏi: anh khỏe không, rồi                                     cứu bến bãi... Tháng 11 năm 1966, Đoàn 125, theo
                 ràn rụa nước mắt. Xuân cũng mừng và hết sức xúc                                      chỉ thị của cấp trên,  tiếp tục vận chuyển vũ khí
                 động... Tôi thì nhìn vợ, không biết nói gì... Chuyện                                 cho chiến trường Khu 5.
                 đã mấy chục năm, vậy mà nay  nhớ lại, ngỡ như                                            Tàu 41 do  thuyền trưởng Hồ  Đắc Thạnh và
                 mới hôm qua hôm kia... Những kỷ niệm  ấy của                                         chính trị viên Đặng Văn Thanh chỉ huy được lệnh
                 một thời làm lính, một thời làm thủy thủ trên “tàu                                   chở 59 tấn vũ khí  vào  Đức Phổ (Quảng Ngãi).
                 không số”  sao mà quên  được... Nhắc chuyện, lại                                     Đồng chí Nguyễn Hồng Ly, Dương Văn Lộc,
                 nhớ đến các anh Hoàng Thanh Loan, Cao Sỹ Thập,                                       thuyền phó;  đồng chí Phan Nhạn, máy trưởng;


                                                                 163                                  164
   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170