Page 46 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 46

- Trong những lần  đưa tàu chở vũ khí vào   Anh Mười lặng đi một lúc. Chị Quỳnh - vợ anh
 miền Nam sau này, chuyến đi nào đáng nhớ nhất   áy náy nhìn chúng tôi. Chị nói:
 trong đời làm lính đoàn “tàu không số”, thưa anh?   - Nhà tôi dễ xúc động. Hễ nhắc đến các anh
 - Nhiều... mỗi chuyến đi là một kỷ niệm. Mà   em hy sinh là khóc. Mà phải thôi, một thời chia
 kỷ niệm nào cũng ấn tượng. Lần đầu tiên tôi tham   nhau bát nước, say sóng lả người, chung cái sống,
 gia chở vũ khí vào Nam là năm 1962. Sau khi tàu   cái chết, nay người còn, người mất, thật tội.
 Phương  Đông 1 của anh Dĩa, anh Một vào Vàm   Tôi hỏi thêm về chuyến  đi của tàu Phương
 Lũng (Cà  Mau) thành công,  đoàn tổ chức  đi hai   Đông 4. Anh Mười Tiến kể:
 chuyến nữa, mang tên Phương Đông 2 và Phương   - Tàu chúng tôi xuất  phát ngày  14 tháng 12
 Đông 3. Tàu chúng tôi là tàu Phương Đông 4. Đây   năm 1962,  chở hơn 30 tấn vũ khí vào Cà  Mau.
 là chiếc tàu gỗ cuối cùng tham gia đưa vũ khí vào   Hôm đó gió mùa đông bắc. Gió cấp 6. Biển động.
 trong đó. Sau này chúng tôi đi toàn tàu sắt. Tàu   Tàu cố tình  đi trong  thời tiết  ấy là  để tránh sự
 có 12 người, do anh Lê Văn Thêm làm thuyền   tuần tra của  địch. Ra  đến vùng biển quốc tế,
 trưởng, anh Trương Xuân Quang làm thuyền phó,   nhiều người say sóng. Tôi cũng  say. Ói ra  mật
 anh  Đặng Văn Thanh làm bí thư chi bộ. Anh   xanh, mật vàng... Sau bốn ngày vượt sóng, chúng
 Thanh sau này  được phong anh hùng  đấy. Bộ   tôi bắt  được hòn núi, ngỡ là Côn  Đảo, nên vội
 phận máy có anh Nguyễn Thanh Thưởng và anh   chuyển hướng vào bờ. Tới gần mới nhận ra đấy là
 Thôi Văn Nam; anh Nghiêm làm báo vụ; thủy thủ   Cà Ná. Vội cho tàu quay ra vùng biển quốc tế,
 có Nguyễn Văn Thanh, Bùi Văn Thắng, Nguyễn   xuôi xuống phía nam. Mấy ngày sau thì bắt được
 Văn Đức, anh Dương Văn Lộc, anh Trần Nhợ và   Côn Đảo, vậy là cho tàu chuyển vô. Đến gần vàm,
 tôi - Huỳnh Văn Tiến. Anh Lộc và anh Nhợ hồi ấy   đánh tín hiệu gọi bến, nhưng không thấy trả lời.
 nhiều tuổi rồi, nên chúng tôi vẫn gọi vui là già   Lo lắng vô cùng. Tôi đề nghị với chỉ huy tàu được
 Lộc, già Nhợ. Hai anh là người thiệt tốt. Được giao   bơi vào bờ nắm tình hình. Anh Thêm, anh Thanh
 làm hậu cần, chu  đáo hết sức, chăm lo cho mọi   đồng ý, còn cử thêm anh Quang cùng đi. Sau hai
 người từng ly từng tí. Sau này nghe tin hai anh hy   giờ lần mò bám gốc đước, chúng tôi bắt được liên
 sinh, lại không tìm thấy xác trong vụ hủy tàu 41 ở   lạc với du kích. Mừng khôn xiết... Ở lại Vàm Lũng,
 Quảng Ngãi, chúng tôi thương tiếc vô cùng.  Tại   Cà Mau một thời gian, chúng tôi trở về miền Bắc
 sao những người đức độ, chỉ biết vì mọi người như   để chuẩn bị những chuyến đi khác... Năm 1963, tôi
 anh Lộc, anh Nhợ, lại chết? Vô lý quá!   được đi trên đội tàu số 5, chở vũ khí về cho Bến Tre.


    43           44
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51