Page 477 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 477
cho nhau hàng hóa, vật tư của Nhà nước, của tập thể theo kiểu
“ông mất chân giò, bà thò chai rượu” để “giúp” nhau thỏa mãn
những yêu cầu riêng, lợi ích riêng. Họ ngấm ngầm hoặc công
khai bớt xén nguyên liệu, của cải của Nhà nước, tuồn hàng hóa
từ trong kho của Nhà nước, của tập thể ra ngoài, tiếp tay cho bọn
buôn gian, bán lậu, làm ăn phi pháp. Họ đua nhau “vặt lông”,
“làm thịt” những thứ hàng chiến lợi phẩm, chiếm làm của riêng
những tài sản mà nhân dân và bộ đội ta phải đổ bao nhiêu mồ
hôi, xương máu mới giành được. Có những người lợi dụng sơ hở
trong công tác quản lý của Nhà nước, ăn cắp của công, xâm phạm
tài sản xã hội chủ nghĩa một cách trắng trợn. Thôi thì “sống chết
mặc bay”, miễn sao lợi dụng của công đắp điếm cho mình càng
được nhiều càng tốt (!).
Đó là chưa kể một số người sống theo phương châm “của
người bồ tát của ta lạt buộc”, thu vén các thứ cho riêng mình,
nhưng thờ ơ, vô trách nhiệm trong việc giữ gìn, bảo vệ tài sản
chung, làm hư hỏng, mất mát, hoặc sử dụng một cách vô tội vạ
tài sản chung, gây lãng phí rất nghiêm trọng.
Không nói chúng ta cũng biết, đó là những hành động
mang nặng chủ nghĩa cá nhân, rất xấu, rất đáng chê trách.
Ở những mức độ khác nhau, những hành động đó đều là xâm
phạm đến thành quả lao động của nhân dân, là phung phí mồ
hôi và cả xương máu của những người đã sản xuất ra và bảo vệ
của cải vật chất của xã hội, làm ảnh hưởng xấu đến bước phát
triển của đất nước, đến việc cải thiện đời sống của nhân dân.
Những hành động đó biểu hiện sự sa sút về mặt phẩm chất cách
mạng, nêu gương xấu trước quần chúng, làm cho quần chúng
chê trách, oán ghét.
Phần thứ hai: NHẤT QUÁN PHƯƠNG CHÂM: PHÒNG NGỪA THAM NHŨNG, TIÊU CỰC 475
TỪ SỚM, TỪ XA, CẢ NGỌN LẪN GỐC