Page 500 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 500
“LÀM XIẾC”*
iếc là một môn nghệ thuật chân chính đầy hứng thú và
hấp dẫn. Nó cuốn hút người xem bởi những tiết mục rất
Xđiêu luyện và tài hoa. Người xem xiếc nhiều khi bị chinh
phục và mê mẩn bởi những trò tung hứng đến rối mắt, nhào lộn
đến chóng mặt, uốn dẻo cực kỳ tinh vi và khéo léo. Trong tiếng
nhạc xập xình lúc trầm lúc bổng, lúc dồn thúc, dưới ánh sáng
xanh, đỏ, vàng, tím, huyền ảo, lung linh, người xem càng cảm
thấy như bị thôi miên đến mức khó mà phân biệt được đâu là
thật đâu là giả; tất cả đều như ảo thuật. Nhiều người chỉ còn
biết gật đầu tán thưởng hoặc vỗ đùi đen đét mà reo lên: “Thế thì
“thánh” thật! Giỏi đến thế là cùng!”. 1
Có lẽ vì thế mà nói đến xiếc, nhiều người nghĩ ngay đến ảo
thuật hoặc một cái gì giống như ảo thuật.
Gần đây, trong dư luận xã hội ta, từ “làm xiếc” được dùng để
ám chỉ và phê phán những việc làm có tính xảo thuật và mánh
khóe vì lợi ích cá nhân, lợi ích cục bộ của một số người, một số cơ
quan, đơn vị. Và cách dùng từ như vậy phải nói là rất “đắt”.
Ta cứ điểm qua một số việc mà xem. Có những xí nghiệp
quốc doanh, những hợp tác xã, những công ty... “làm xiếc” ngay
từ khâu lập kế hoạch sản xuất, kinh doanh. Biết được sự kém
cỏi hoặc quan liêu của một số cán bộ có trách nhiệm ở cấp trên,
họ dựng lên những tình hình giả, đưa ra những số liệu giả để
* Bài đăng trên Tạp chí Cộng sản, số 6/1985; bút danh Trọng Nghĩa.
498 KIÊN QUYẾT, KIÊN TRÌ ĐẤU TRANH PHÒNG, CHỐNG THAM NHŨNG, TIÊU CỰC,
GÓP PHẦN XÂY DỰNG ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC TA NGÀY CÀNG TRONG SẠCH, VỮNG MẠNH