Page 497 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 497
mà còn liên quan đến uy tín chung của tập thể, của Đảng. Chỉ
cần họ một phút thiếu cảnh giác với mình, buông thả mình là có
thể phạm sai lầm lớn, làm mất uy tín của mình, làm hại thanh
danh của Đảng. Không phải ngẫu nhiên mà ông cha ta đã đúc
kết: “Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng”!
Không nhận thức đầy đủ những điều nói trên, hiện nay
trong chúng ta có một số người lầm tưởng rằng dường như họ
cứ có chức vụ là đã có uy tín, mọi lời nói và việc làm của họ đều
được quần chúng đồng tình. Từ đó, họ chủ quan trong công tác,
không chịu học tập, rèn luyện, không khiêm tốn, không dân chủ
khi bàn bạc công việc, thậm chí cá nhân, độc đoán, thích “lên lớp”
dạy bảo người khác, thích người khác phải trọng vọng, quỵ lụy
mình. Họ không biết rằng do kém gương mẫu, kém năng lực, làm
nhiều việc sai trái, họ không được quần chúng tín nhiệm nữa, uy
tín của họ đã mất rồi.
Cũng có người muốn xây dựng cho mình một uy tín nào đó,
nhưng không phải bằng nghị lực và sự gương mẫu của mình, mà
lại bằng những thủ thuật riêng, đại loại như: tranh thủ, lôi kéo
người này, công kích nói xấu người khác, hạ uy tín người khác để
đề cao mình; xun xoe nịnh bợ, lấy lòng cấp trên, làm ra vẻ mình
là người gần gũi, tin cậy của cấp trên; cố giữ một khoảng cách
nào đó với quần chúng và cấp dưới, vuốt ve, đe nạt cấp dưới, cố
tỏ ra ta đây là “nhân vật quan trọng”; chỉ nhận làm và muốn làm
những việc nào “ngon ăn”, dễ “nổi tiếng”; báo cáo láo, tô vẽ thành
tích để được “nổi tiếng”, v.v.. Những người như thế thường rất chú
ý giữ mình, giữ mình đến tròn như hòn bi, không dám nói thẳng,
nói thật. Làm việc gì cũng chỉ sợ sai, sợ bị phê bình, sợ bị mất “uy
tín”. Họ không biết rằng, với những thủ đoạn ấy, họ chẳng bao giờ
Phần thứ hai: NHẤT QUÁN PHƯƠNG CHÂM: PHÒNG NGỪA THAM NHŨNG, TIÊU CỰC 495
TỪ SỚM, TỪ XA, CẢ NGỌN LẪN GỐC