Page 83 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 83

Suốt đêm, trời tối đen, mưa tầm tã. Các đồng chí Lạc                             Đồng  chí  Lạc  tìm  ra  một  nương  ngô,  bẻ  mấy  bắp,  mỗi
             và  Khánh  đều  không  nắm  vững  đường,  chỉ  đoán  chừng                           người nhai một chút ngô sống cho lại sức, rồi lại tiếp tục
             phương  hướng,  nơi  nào  rậm  rạp  thì  dùng  dao  phát  mở                         đi. Ở gần làng rất nguy hiểm vì có thể kẻ địch lên đồi nhìn
             đường mà đi. Hết núi lại khe, hết khe lại núi. Cơn sốt đêm                           ra những vết bò, trườn của chúng tôi. Chúng tôi phải cố
             nay xem chừng nặng hơn. Nhiều quãng anh em phải dìu                                  gắng đi cho xa.
             chúng tôi lên dốc.                                                                       Xế chiều, đến một đỉnh núi cao. Anh Thiết Hùng và tôi
                 Hết  đêm,  cảm  thấy  đi  đã  được  khá  xa.  Trời  sáng,                        ngồi  nghỉ  lại  ở  một  gốc  cây  cổ  thụ.  Các  đồng  chí  Lạc,
             chúng  tôi  nhận  ra  đang  đi  trên  một  quả  đồi  gianh.  Bốn                     Khánh  đi  chặt  cành  cây  gác  lên  mặt  đất,  làm  tạm  một
             chung  quanh  là  biển  sương  mù  dày  đặc.  Có  ánh  sáng,                         chiếc sàn nằm cho đỡ lạnh lưng. Buổi chiều đó không có gì
             đường đi dễ hơn, nhưng anh Thiết Hùng và tôi đều đã mệt                              ăn. Cơn sốt kéo dài liên miên. Đồng chí Lạc và đồng chí
             lắm. Chúng tôi bàn cùng các đồng chí đi lát nữa, tìm được                            Khánh để chúng tôi nằm nghỉ tại lán, lần mò xuống làng
             khu  rừng  kín  đáo  nào,  sẽ  nghỉ  chân.  Đi  mãi  vẫn  là  đồi                    nắm tình hình khủng bố và kiếm ít lương thực. Cơ quan
             gianh. Sương mù vẫn trắng xóa, chẳng biết đâu là đồi, đâu                            tạm đặt tại đây.
             là rừng. Trời mỗi lúc một oi ả. Qua nửa buổi, sương bỗng                                 Phong trào được thử thách. Một số nhỏ dao động chạy

             tan rất nhanh, trời hửng nắng. Chúng tôi nhìn sang bên                               ra đầu thú. Phần lớn đồng bào nằm yên, gắng chịu đựng
             phải, chợt nhận thấy đang ở lưng chừng một quả đồi trọc                              cho qua cơn khủng bố. Các phần tử trung kiên xuất hiện
             nằm ngay giáp làng. Nhìn thấy rõ bọn lính mặc quần áo                                rất nhiều. Đồng chí Lạc và đồng chí Khánh nối lại được
             vàng đang đi lại từng tốp trong làng và trên cánh đồng.                              nhanh chóng liên lạc với các đồng chí trung kiên ở trong
             Chúng tôi nhìn thấy rõ bọn chúng, trời nắng thế này, chắc                            làng. Có những tối, đồng chí Lạc mò về gần làng hẹn gặp
             hẳn bọn chúng nhìn lên cũng thấy rõ chúng tôi. Mọi người                             một, hai đồng chí, khi tới địa điểm thấy lố nhố một đám
             vội bảo nhau nằm ép mình xuống sườn đồi.                                             đông,  tưởng  địch  phục,  hóa  ra  toàn  anh  chị  em  ở  trong
                 Nhưng chả lẽ cứ nằm mãi đây, nếu bọn địch lùng lên                               làng nóng ruột, kéo ra để trực tiếp gặp các đồng chí liên
             đồi thì sao? Phía trên, khá xa có một khu rừng. Chúng tôi                            lạc hỏi thăm tin tức các cán bộ. Đồng chí Lạc về nhà, ông
             bảo nhau bò dần về phía đó. Sau nhiều ngày mưa, có nắng                              cụ nói: “Con cứ đi theo cán bộ mà làm việc hội, con ở nhà
             mới, hơi nóng từ dưới đất bốc lên hầm hập. Bò như vậy,                               chúng nó cũng không để yên, ở đâu thì phải cẩn thận”. Gia
             khá lâu, mới đến được khu rừng.                                                      đình  vét  gạo,  muối,  cá  khô,  đưa  cả  chảo  con,  bát  ăn  để
                 Lúc  này,  ai  nấy  đều  mệt,  cơ  hồ  đứng  không  vững.                        đồng chí Lạc đem lên cơ quan bí mật. Một bữa đồng chí
             Quần áo mọi người rách toạc nhiều chỗ, bết đất và mồ hôi.                            Khánh về nhà, trời sáng một lúc vẫn chưa lên. Chúng tôi


                                                                      81                          82
   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88