Page 121 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 121
không có điều kiện liên lạc với Trung ương hay Liên tỉnh ủy, càng
không thể xin ý kiến ông Cụ... Cuối cùng Võ Nguyên Giáp đi đến
kết luận: Tình hình thực tế vùng Chợ Rã này cần và có thể thành
lập chính quyền cách mạng. Thực tế lịch sử sau này chứng minh
sự quyết đoán về thời cơ khởi nghĩa từng phần, giành chính quyền
và thiết lập chính quyền địa phương ở châu Chợ Rã lúc này hoàn
toàn phù hợp với Nghị quyết Hội nghị Trung ương tháng 5/1941 và
phù hợp với cả chủ trương của Thường vụ Trung ương sau ngày
đảo chính của Nhật.
Sau khi chỉ đạo thành lập chính quyền ở Chợ Rã và giao cho
Mai Trung Lâm ở lại giúp đỡ Ủy ban nhân dân lâm thời địa phương,
Võ Nguyên Giáp cùng bộ đội tiến nhanh xuống Chợ Đồn. Vừa đến
nơi, nhận được công văn “hỏa tốc” của lãnh đạo Liên tỉnh ủy, ông
Giáp rất mừng, nhất là khi đọc câu đầu của Nghị quyết Liên tỉnh ủy
nói về vấn đề chớp thời cơ “đánh đổ chế độ thống trị của Pháp ở
hương thôn, rồi tùy nơi, sẽ thành lập chính quyền nhân dân từ cấp
xã đến cấp châu, huyện, phủ, hoặc đến cấp tỉnh”. Liên tỉnh ủy còn
cho biết, từ sau ngày Nhật đảo chính Pháp, các đội vũ trang Cao
Bằng đã hạ hàng loạt đồn địch, thu hàng ngàn súng không chỉ của
lính dõng, lính khố xanh, khố đỏ, mà chủ yếu là của từng đoàn, từng
đoàn quân Pháp nối tiếp nhau tháo chạy sang bên kia biên giới. Bọn
chỉ huy Pháp - như viên quan tư Rơn (C. Reul) ở Cao Bằng và quan
hai Pônhtích (P. de Pontich) ở Bắc Kạn v.v. đều không dám hưởng
ứng lời kêu gọi của ta cùng nhau hợp tác đánh Nhật.
Cuối tháng 3, Võ Nguyên Giáp cùng “đại quân” về đến Chợ
Chu. Ba tuần Phất cờ Nam tiến của Giải phóng quân là quá trình
phối hợp với Cứu quốc quân và nhân dân các dân tộc Việt Bắc tạo
nên một cục diện hoàn toàn mới trên căn cứ địa cách mạng. Trong
khi phong trào cách mạng ở Cao Bằng như nước vỡ bờ, toàn bộ
các châu Hoà An, Nguyên Bình, Hà Quảng và một phần các châu
119