Page 124 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 124

lại từng hình ảnh từ những ngày đầu gặp nhau ở Huế cho đến khi
                           bé Hồng Anh ra đời và ông lên đường sang Trung Quốc. Càng suy
                           nghĩ, Võ Nguyên Giáp càng không tin rằng người vợ thân yêu của
                           mình đã mất. Ông bỗng nhớ lại bài thơ chị Thái làm 15 năm trước,

                           khi hai người cùng bị giam trong nhà lao Thừa Phủ ở Huế, bài thơ
                           nói lên lòng trung thành với lý tưởng cách mạng của người nữ đảng
                           viên cộng sản trẻ tuổi . Mấy tháng sau, trong cao trào Tổng khởi
                                                 1
                           nghĩa, mỗi khi nghĩ đến Nguyễn Thị Quang Thái, Võ Nguyên Giáp

                           vẫn không tin rằng ông sẽ không bao giờ còn được gặp lại người vợ
                           thân yêu của mình. Điều đáng tiếc là thực tế lại không thuận theo
                           điều suy nghĩ của ông. Đúng là Quang Thái đã mất trong nhà lao
                           Hoả Lò, Hà  Nội tháng 5/1941,  chỉ vài  tuần sau khi người chị -

                           Nguyễn Thị Minh Khai - bị đế quốc Pháp xử bắn tại Hóc Môn.





                                           7- NHỮNG NG Y Ở TÂN TR O



                              Họp xong Hội nghị quân sự Bắc Kỳ, Võ Nguyên Giáp trở về

                           ngay Chợ Chu để chuẩn bị gấp cho việc thống nhất lực lượng vũ

                           ______________
                              1. Bài thơ sau này  được chọn  đăng trong  tập  Tiếng hát trong tù,
                           Nxb. Thanh niên, Hà Nội, 1973. Bài thơ không có đầu đề. Nhà xuất bản
                           đặt là Mặc đầu rơi. Toàn văn như sau:
                              Mười sáu năm nay sống ở đời
                              Nhân tình nghĩ đến lệ đầy vơi
                              Trông phường đế quốc lòng ngao ngán
                              Thấy bạn cần lao dạ rối bời
                              Quyết chí hy sinh thây kệ chết
                              Dốc lòng phấn đấu mặc đầu rơi
                              Ngọn cờ vô sản bao giờ phất
                              Chín suối hồn ta mỉm miệng cười.


                           122
   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129