Page 230 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 230

ngày 6/1/1947 ở Liên khu 1 Hà Nội, không có tên nào xứng đáng
                           hơn là Trung đoàn Thủ đô.
                              Trải qua thực tế gần một tháng chiến đấu, hội nghị nhận thấy
                           về tổ chức chỉ huy, công tác tình báo nắm địch và thông tin liên lạc
                           đã sớm bộc lộ những yếu kém, không đáp ứng yêu cầu chỉ đạo, chỉ
                           huy. Nhưng do tình hình khẩn trương, không có điều kiện bàn sâu,

                           nên hội nghị nhất trí với ý kiến của đồng chí Tổng Chỉ huy, giao
                           cho Bộ Tổng tham mưu sớm tổ chức hội nghị chuyên ngành nhằm
                           rút kinh nghiệm và chấn chỉnh cả về tư tưởng, tổ chức, nghiệp vụ
                           tình báo và thông tin trước yêu cầu của tình hình mới.
                              Chỉ qua năm ngày hội nghị, Bộ Tổng chỉ huy  đã chỉ  đạo cơ
                           quan tham mưu Tổng hành dinh hoàn thành một khối lượng công
                           việc của một lớp tập huấn ngắn ngày, đó là phổ biến những kinh

                           nghiệm chiến đấu đầu tiên, uốn nắn những thiếu sót và yếu kém
                           trong thực tế tổ chức chỉ đạo, chỉ huy chiến đấu và quản lý bộ đội
                           của các mặt trận, dự kiến tình hình sắp tới và hướng dẫn những
                           công việc trước mắt cần triển khai nhằm ứng phó với âm mưu và
                           hành động sắp tới của địch. Rõ ràng là, ngay từ những ngày đầu

                           kháng chiến, Tổng Chỉ huy Võ  Nguyên Giáp  đã thể hiện một
                           phong cách cầm quân rất riêng, đó là bồi dưỡng cán bộ cấp dưới,
                           nhanh chóng thu hẹp khoảng cách về kiến thức chỉ đạo, chỉ huy
                           giữa cấp Tổng hành dinh với cán bộ chỉ huy các mặt trận - những
                           người chỉ vài năm trước đây còn là những cán bộ tiểu đội, trung
                           đội, chưa được qua trường lớp quân sự chính quy, nên dù rất kiên
                           định về chính trị, tư tưởng nhưng còn hạn chế về nhãn quan chiến

                           lược, về trình độ cầm quân trước trọng trách điều hành một chiến
                           trường rộng lớn gồm nhiều tỉnh.
                              Năm ngày hội nghị là một khoảng thời gian dài giữa lúc cuộc
                           chiến đấu đang diễn ra khẩn trương đòi hỏi sự có mặt của người
                           lãnh đạo, chỉ huy. Ra về mọi người đều thấy, kể từ hội nghị các

                           khu trưởng ngày 13/12/1946, mới trải qua gần một tháng chiến


                           228
   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235