Page 245 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 245
hoặc không biết nếu địch tiến thì sẽ tiến như thế nào để có kế
hoạch tích cực đối phó. Không cương quyết, không nhanh chóng,
không kịp thời. Nói tóm lại, cấp chỉ huy ta chưa tinh thông lề lối
làm việc. Bản huấn lệnh nhấn mạnh phải kiên quyết thay đổi cách
đánh và bổ cứu khuyết điểm, phải thực hiện ngay những việc làm
cần thiết để chuyển sang vận dụng chiến thuật du kích vận động
một cách bạo dạn, nghĩa là phải tập trung bộ đội, củng cố tinh
thần bộ đội, dùng lối hành quân rất nhanh chóng, rất bí mật, đánh
mạnh vào những chỗ địch tương đối yếu hay mới chiếm (vị trí chưa
được củng cố), đánh xong lập tức rút lực lượng đi nơi khác. Làm
như vậy thì có nơi phải bỏ đất, không phải đâu cũng có thể chặn
mà giữ, vì vậy không cương quyết bạo dạn thì không làm được.
Muốn dùng chiến thuật du kích vận động, liên lạc phải nhanh
chóng, vững chắc; tình báo phải tinh thông, chính xác, đầy đủ; bộ
đội phải luyện tập, trang bị phải gọn nhẹ dễ cơ động; hoạt động
của bộ đội phải bí mật triệt để; phải có bộ phận chuyên trách đánh
chiến xa bằng vũ khí nặng đi đôi với việc phối hợp với địa phương
ngăn sông, phá đường, đắp chướng ngại vật để cản xe tăng cơ giới
địch. Về phương hướng hoạt động, bản huấn lệnh chỉ rõ: Đi đôi với
việc phân tán một số bộ đội để giúp đỡ, dìu dắt và phối hợp với dân
quân, cần tập trung chủ lực đánh từng trận lớn. Cuối cùng bản
huấn lệnh kết luận: “Thanh danh của bộ đội, sự mất còn của Tổ
quốc, một phần là do sự thi hành huấn lệnh này. Trong các vùng
địch chưa tới và nhất là vùng địch đang tiến đánh, đang lúc nhân
dân và bộ đội hoang mang lại càng cần phải nghiên cứu huấn lệnh
này và thi hành cấp tốc. Không thể để địch hoành hành mãi,
không thể để bộ đội ta bị động mãi. Lập tức liên lạc với các đơn vị,
thu thập những bộ phận phân tán, củng cố tinh thần, bổ sung dân
quân hăng hái thay những đội viên tinh thần quá kém để tăng
chất lượng. Lập tức tập trung bộ đội đánh một trận cho thắng lợi,
rồi theo đà đó mà chỉnh đốn bộ đội, triển khai du kích vận động”.
243