Page 301 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 301

chiến đấu, như công tác nắm địch, thông tin liên lạc, nền nếp báo
                           cáo, ý thức chấp hành mệnh lệnh. Riêng về công tác nắm địch, bản
                           huấn thị viết: “Ta cần biết ý  định của  địch: Chúng  định làm gì,
                           chúng định đi đâu? Biết được hay phán đoán được kế hoạch của
                           chúng thì kế hoạch của ta mới sát. Trong trận tiến công của địch
                           vào Việt Bắc, những phán đoán của ta về địch có khi đúng, có khi

                           không được đúng lắm, nhiều khi sai”.
                              Về phán đoán sai, bản huấn thị đưa ra vài dẫn chứng trong
                           giai đoạn cuối của chiến dịch: “Địch ở Bắc Kạn thả Việt gian phao
                           tin sẽ rút về Thái Nguyên, đồng thời có một số cơ giới đi về Cao
                           Bằng. Ta phán đoán địch muốn rút về Cao Bằng nên phao tin rút
                           về Thái Nguyên  để lừa ta. Ta  điều  động quân  phục kích  trên
                           đường Bắc Kạn - Cao Bằng. Sau địch rút về Thái Nguyên thực...

                           Vì ta phán đoán sai nên điều động quân sai và đánh hụt địch. Bộ
                           đội mệt mà không lập được công”.
                              Và bài học rút ra là: Khi chưa có điều kiện hiểu rõ về địch thì
                           nên nêu lên nhiều tình huống và nên đặt giả định là địch mạnh để
                           khỏi chủ quan.

                              Về công tác chính trị, phân tích kết luận trong Hội nghị Tổng
                           Quân ủy ngày 1/1/1948 nói rằng Công tác chính trị không theo kịp
                           nhiệm vụ quân sự, bản huấn thị nêu rõ: “Ta hơn Pháp là nhờ ở ta
                           có công tác chính trị, ta vì nước, vì dân tộc mà đánh giặc. Nhưng
                           nhìn lại ta  đã làm  được những gì? Cán bộ còn thiếu quyết tâm,
                           chiến sĩ tinh thần tuy có, nhưng không phát huy được đầy đủ. Qua
                           những cuộc chiến đấu, không chú ý đến việc củng cố bộ đội, người

                           ốm, bị thương để rơi rớt và thất lạc lung tung. Sự chôn cất tử sĩ
                           thiếu chu  đáo. Công tác dân vận tuy bộ  đội có làm,  nhưng còn
                           khuyết  điểm nhiều. Tới  đâu thiếu tuyên  truyền  động viên  tinh
                           thần nhân dân, thiếu giúp  đỡ nhân dân, thậm chí có  bộ  đội còn
                           phạm kỷ luật dân vận, mượn đồ dùng của dân quên không trả, gây

                           chuyện xích mích với nhân dân”.


                                                                                           299
   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306