Page 389 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 389
đến gặp và cứu nguy cho Lơpagiơ”. Ba ngày tiếp theo, những bức
điện tương tự cũng được phát đi từ Hà Nội và cả từ Sài Gòn. Chiều
tối ngày 5/10, lần đầu tiên liên lạc được với Lơpagiơ bằng vô tuyến.
Lơpagiơ yêu cầu Sáctông cố vượt 3 km nữa đến giải nguy cho
mình. Sáctông lệnh cho Tiểu đoàn 3 tabo đi trước, cố tìm đường
đến 477. Như cách diễn đạt bằng hình tượng của các ký giả Pháp,
bộ phận đầu tiên của Binh đoàn Cao Bằng vừa đặt chân đến khu
vực điểm cao 477 cũng “vừa đúng lúc gặp thảm họa như lao vào
núi tuyết lở để rồi bị cuốn đi mất tích”. Dông tố thực sự đến với
Binh đoàn Dông tố từ đây.
Tại Sở Chỉ huy của ta, qua điện đài và qua báo cáo của các
phái viên đi theo các đơn vị ở phía trước, cơ quan tham mưu mặt
trận bám sát mỗi bước chuyển động từng giờ của hai binh đoàn
địch. Bộ Chỉ huy nhận định: Hai binh đoàn đều ở trong thế bị bao
vây, lực lượng còn đông nhưng tinh thần chiến đấu đã rất sa sút,
nhất là cánh quân của Lơpagiơ. Binh đoàn Cao Bằng tuy hầu như
còn nguyên vẹn nhưng trải qua mấy ngày hành quân gian khổ,
thiếu thốn, cũng đã rất mệt mỏi, chỉ mong mau chóng rút chạy về
tới Thất Khê.
Chỉ huy trưởng đặc biệt quan tâm tìm hiểu tình hình mỗi khi
có phái viên từ các đơn vị trở về Sở Chỉ huy. Các anh báo cáo: Do
ta đang ở thế thắng, thế chủ động tìm địch mà đánh, nhiều đơn vị
lại chưa có cơ hội đối mặt với địch nên tinh thần rất phấn chấn,
khao khát lập công. Tuy nhiên, trải qua mấy ngày liên tục chiến
đấu trong điều kiện trời mưa, sương mù, đèo cao vực sâu, bộ đội
cũng đã thấm mệt. Do vừa hành quân vừa tìm đường, tìm địch, cho
nên có đêm có đơn vị hành quân chỉ được 1 km. Chỉ huy trưởng nói
với Chủ nhiệm Chính trị Lê Liêm nhắc các đơn vị: Công tác chính
trị cần kịp thời quán triệt chỉ thị của Chủ tịch Hồ Chí Minh: Ta
mệt một thì địch mệt mười, phải ráng sức trước giờ tới đích, quyết
tâm tiêu diệt địch cho kỳ hết để giành lấy toàn thắng.
387