Page 391 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 391
Quân địch chắc đói rét hơn ta, bị thương và chết rất nhiều,
chúng lại chỉ có tinh thần của một lũ bại binh xâm lược. Cho nên
ta phải cố lên nữa, tiêu diệt cho thật nhiều địch”.
Cuộc chiến đấu diễn ra quyết liệt ở Cốc Xá và khu vực điểm
cao 477 suốt ngày 7, đến chừng 5 giờ chiều thì Sáctông thấy đã ở
vào tình thế tuyệt vọng. Qua tin kỹ thuật, Sở Chỉ huy ta thấy viên
trung tá này nhiều lần đề nghị Lạng Sơn thả ngay một tiểu đoàn
xuống Bản Ca (ở khoảng giữa khu vực các điểm cao 477 với Thất
Khê) để làm chỗ dựa trên đường về Thất Khê. Côngxtăng không
chấp nhận, vì biết rằng lúc này ném một tiểu đoàn xuống chỉ là
thả vào vòng xoáy để rồi bị nhấn chìm, cũng tức là mở rộng thêm
tầm cỡ chiến thắng của quân Việt. Lạng Sơn nhắc lại lối thoát duy
nhất là luồn rừng, nhanh chóng xuống vùng Nà Cạo, nơi có 4 đại
đội của Đờ La Bôm (De la Beaume) vừa được phái từ Thất Khê lên
đón. Nghe tin có quân ở Thất Khê lên đón, Trung tá Sáctông
không còn nghĩ gì đến 3 tiểu đoàn đang bị đánh tơi bời ở 477. Hắn
tập hợp mấy sĩ quan tham mưu cùng với viên Tỉnh trưởng Cao
Bằng là Hai Thu và một số nhỏ binh lính, đối chiếu bản đồ luồn
rừng xuống phía nam, nhưng bộ đội và dân công cứ theo dấu giày
của chúng mà thi nhau rượt đuổi, cuối cùng dồn cả bọn vào trận
địa của Tiểu đoàn 18, Trung đoàn 102. Thấy không thể chống cự
nổi, cả bọn đầu hàng lúc 18 giờ 30 phút ngày 7/10. Lúc đầu quân
ta tưởng viên chỉ huy là Lơpagiơ, sau hỏi mới rõ. Sáctông thú nhận
rằng hắn không biết gì về số phận của Lơpagiơ và càng không biết
gì về cánh quân Đờ La Bôm đã đến được Nà Cạo hay chưa.
Lúc này trên chiến trường đường số 4 đang diễn ra một tình
hình khá đặc biệt. Cánh quân Lơpagiơ là mục tiêu tiến công đầu
tiên của quân ta, về cơ bản đã bị tiêu diệt nhưng viên trung tá chỉ
huy thì còn đang tìm đường lẩn trốn. Ngược lại, quân số của Binh
đoàn Cao Bằng còn đông hơn nhưng viên chỉ huy lại đã bị bắt và
đang trên đường về trại tù binh. Đội quân cứu hỏa - xuất phát từ
389