Page 394 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 394
Tiếp theo là mệnh lệnh hồi 14 giờ ngày hôm sau của Bộ Chỉ
huy chiến dịch. Đại tướng viết: “Hôm qua Cao ủy Pháp vừa tuyên
bố Lơpagiơ và Sáctông đều “không việc gì”. Hôm nay khi nghe tin
cả hai binh đoàn tinh nhuệ của chúng đều bị tiêu diệt, ắt làm cho
giặc khiếp sợ. Tuy nhiên, chúng ta không nên chủ quan khinh
địch, không nên lấy thế làm thỏa mãn mà kém tích cực.
Tàn quân địch chưa bị hoàn toàn tiêu diệt. Chúng ta phải tranh
thủ thời gian, giải quyết nhanh chóng tàn quân của Sáctông”.
Mệnh lệnh trên đây là bản án cuối cùng quyết định số phận
của Lơpagiơ và những tên địch còn sống sót của cả hai binh đoàn.
Đêm hôm trước, được Lạng Sơn thông báo về cánh quân Đờ La
Bôm, Lơpagiơ kéo theo một số tàn binh, chia thành từng tốp nhỏ,
lần bước trong đêm tối mò về hướng nam hòng tìm Đờ La Bôm.
Nhưng rồi phải dừng lại vì luôn đứng trước nguy cơ bị phát hiện.
Đã hai ngày đêm Lơpagiơ không biết số phận của Binh đoàn Cao
Bằng vì mất liên lạc với Sáctông. Nửa đêm 8 rạng ngày 9, dò dẫm
theo địa bàn, cuộc hành trình tuyệt vọng của Lơpagiơ và nhóm tùy
tùng tiếp tục, nhưng tốc độ rất chậm vì luôn luôn phải dừng lại ẩn
nấp mỗi khi có tiếng động. Chiều ngày 9, vừa ra khỏi một khu
rừng rậm thì bị bộ đội Trung đoàn 88 phát hiện. Mọi ý định chống
cự hoặc chạy trốn đều vô ích. Cùng bị bắt với Lơpagiơ còn có trung
tá, bác sĩ Đuyrích và nhiều sĩ quan tham mưu của binh đoàn. Mãi
đến lúc này Lơpagiơ mới biết ông bạn Sáctông đã “đến đích” trước
mình từ lâu! Có điều, trại tù binh lại không phải là nơi mà hai vị
chỉ huy định chọn để hội quân. Báo chí Pháp gọi cuộc gặp gỡ của
hai viên trung tá cầm đầu hai binh đoàn là “cuộc hẹn hò kỳ lạ”.
Sau này được biết, sáng ngày 10, phòng làm việc của Đại tướng
Tổng Chỉ huy Cácpăngchiê đóng cửa. Người ta thông báo hôm nay
ông ta không tiếp khách. Các ký giả kiên trì “phục kích” trước cổng
dinh Nôrôđôm - chờ gặp Cácpăngchiê và viên trợ lý báo chí - mới
biết vì sao hôm nay không có cuộc họp báo thường kỳ để thông báo
392