Page 557 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 557

viên Tổng Chỉ huy thứ 6 của quân viễn chinh Pháp trước sau vẫn
                           là vùng châu thổ sông Hồng. Như nhiều ký giả Pháp dự kiến, việc
                           tổ chức những cuộc càn quét quyết liệt hòng cải thiện thế chiếm
                           đóng trong vùng địch hậu đã trở thành một yêu cầu chiến lược cấp
                           bách đối với Xalăng, một việc nhất định sẽ diễn ra.

                              Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp đã thấy trước điều đó cho nên
                           ngay từ khi Chiến dịch Hoà Bình đang phát triển sang đợt 3, ông
                           đã suy nghĩ về biện pháp chỉ  đạo duy trì cuộc  đấu tranh trong
                           vùng sau lưng địch, bảo vệ các khu du kích và căn cứ du kích mới
                           hình thành và phát triển mấy tháng qua ở đồng bằng sông Hồng.

                           Từ cuối tháng 1/1952 và trong suốt mấy tháng hè, trong thư trao
                           đổi với các ông Lê Thanh Nghị và Văn Tiến Dũng, cũng như trong
                           các bài đăng trên Quân chính tập san, trên báo Nhân dân và trong

                           các chỉ thị gửi Bộ Tư lệnh Liên khu 3, Đại tướng Võ Nguyên Giáp
                           đều nhấn mạnh nhiệm vụ cấp bách củng cố vùng sau lưng địch,
                           chuẩn bị chống địch càn quét, phá âm mưu mới của địch ở đồng
                           bằng Bắc Bộ. Trong thư đề ngày 22/1 gửi Liên khu ủy 3, đánh giá
                           về bước phát triển mới của phong trào  đấu tranh  của quân  dân

                           vùng sau lưng  địch trong Chiến dịch  Hoà Bình, ông Giáp viết:
                           “Thắng lợi của du kích chiến tranh trong thời gian vừa qua, một
                           phần là do bộ đội địa phương đã tiến bộ, một phần là do đồng bào

                           hết lòng ủng hộ, nhưng một phần quan trọng là do địch sơ hở và
                           nhờ có bộ đội chủ lực phối hợp tác chiến hay giúp đỡ.
                              Bên cạnh những tiến bộ đó, còn nhiều hiện tượng non kém, ta
                           cần nhận  định thật rõ: Cơ sở chính trị chưa phát triển kịp với
                           thắng lợi quân sự, so sánh với bộ đội chủ lực thì bộ đội địa phương

                           và dân quân du kích còn cách xa nhiều”.
                              Về phương hướng chỉ đạo cuộc đấu tranh trong địch hậu sau
                           Chiến dịch Hoà Bình, Tổng Tư lệnh nhắc lại tinh thần Hội nghị
                           Trung ương lần thứ hai về ba công tác chính trong vùng sau lưng



                                                                                           555
   552   553   554   555   556   557   558   559   560   561   562