Page 552 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 552
nghị hướng dẫn tổng kết chiến dịch, Tổng Tư lệnh đã phân tích tầm
quan trọng của chiến thắng Hoà Bình, đồng thời nêu lên rằng sở dĩ
thắng lợi đó bị hạn chế, vì không ít đơn vị đã bỏ lỡ nhiều cơ hội tiêu
diệt sinh lực địch . Ông nói: Chúng ta không thể nói được rằng:
1
“chúng tôi đã tiêu diệt nhiều sinh lực địch và đã làm tròn nhiệm
vụ”. Nói như vậy là tự mãn. Với tinh thần của người quân nhân
cách mạng, chúng ta phải nhận rằng vì chúng ta phạm nhiều
khuyết điểm nên chúng ta chưa làm tròn nhiệm vụ... Trong chiến
dịch này, có đơn vị thắng nhiều, có đơn vị thắng ít, nhưng nói chung
thì chúng ta thắng lớn. Đáng lẽ chúng ta thu được thắng lợi lớn hơn,
nhưng vì chúng ta phạm nhiều khuyết điểm nên thắng lợi đó đã bị
hạn chế một phần... Cần nhận rõ ý nghĩa thắng lợi của chiến dịch
nhưng cũng cần nhìn rõ khuyết điểm của ta để sửa chữa; cần tránh
bi quan, đồng thời phải tránh chủ quan tự mãn.
Do cán bộ một số đại đoàn phải tiếp tục chỉ đạo, chỉ huy bộ đội
ở lại hoạt động trong vùng địch hậu, nên mãi đầu tháng 4, Hội nghị
tổng kết chiến dịch Hoà Bình mới có điều kiện triển khai. Đây là
một trong những hội nghị tổng kết được chuẩn bị rất chu đáo vì có
những bài học rất mới về phối hợp giữa hai chiến trường phía trước
và vùng địch hậu. Đánh địch trên hai mặt trận, phối hợp nội ngoại
tuyến là phương châm quan trọng Trung ương đề ra và bộ đội đã
thực hiện tương đối tốt trong Chiến dịch Hoà Bình, đồng thời cũng
là nội dung chủ yếu trong báo cáo của Tổng Tư lệnh tại Hội nghị
tổng kết chiến dịch lần này . Ông nói: “Trong các chiến dịch trước đây,
2
______________
1. Theo báo cáo tổng kết của Tổng Tư lệnh, riêng trên mặt trận chính
diện, quân ta đã bỏ lỡ cơ hội tiêu diệt GM4 ở Ba Vì, tiêu diệt 2 tiểu đoàn
dù trên đường Ba Trại, tiêu diệt GM1 lên tiếp cứu mỏm 600, tiêu diệt
địch lúc chúng rút lui.
2. Báo cáo gồm 5 phần: 1- Kinh nghiệm chỉ đạo chiến dịch; 2- Kinh
nghiệm chủ yếu về chiến thuật; 3- Kinh nghiệm chủ yếu về động viên
chính trị, lãnh đạo tư tưởng; 4- Vấn đề tác phong và tư tưởng của cán bộ;
5- Kết luận.
550