Page 579 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 579
31- CHUYỂN HƯỚNG TIẾN CÔNG
LÊN CHIẾN TRƯỜNG RỪNG NÚI TÂY BẮC
Chiến tranh đã bước vào những tháng cuối của năm thứ bảy và
Chính phủ Pháp đã thay đến viên Tổng Chỉ huy thứ sáu, nhưng
đâu là lối thoát của Pari? Sau này đọc những dòng hồi ký của
Xalăng, người ta thấy viên tướng này có lý khi than phiền rằng
ông ta nhậm chức trong điều kiện không mấy thuận lợi.
Trước hết là “sự bất lực và thoái chí” của Pari.
Nghe tin Ủy ban Quốc phòng sắp họp, Tổng Chỉ huy Xalăng
vội cho Tham mưu trưởng Ala bay về Pháp, phản ảnh nỗi lo của Bộ
Chỉ huy quân viễn chinh về vấn đề quân số. Chẳng là hồi Tướng
Đờlát về Pháp năm trước đã “vay” của Bộ Chiến tranh 20.000
quân, với lời hứa sẽ “trả” vào mùa hè năm 1952. Nay thời hạn trả
đã đến. Vừa đến Pari, Tướng Ala đến gặp Tướng Grôxanh - Thư ký
quân sự của Tổng thống Ôriôn - nói riêng với ông ta rằng quân
ngụy còn rất yếu, nếu rút bớt quân viễn chinh Âu - Phi để trả
“chính quốc” thì Bộ Chỉ huy Pháp sẽ phải thu hẹp vùng kiểm soát
lại. Việc đó sẽ làm nản lòng các quốc gia liên kết vì người ta thấy
1
trước quân viễn chinh sẽ vĩnh viễn ra đi. Ala đã nói với nhiều
thành viên Chính phủ điều mà Tổng Chỉ huy dặn phải nói thẳng,
không cần phải giấu giếm, đó là “Tổng Chỉ huy không thể chấp
nhận Chính phủ ngồi nhìn và nước Pháp bỏ cuộc đúng vào lúc mà
cán cân đang nghiêng về phía chúng ta”. Trước thái độ không mấy
mặn mà của nhiều nhân vật trong giới cầm quyền tại Thủ đô
Pháp, Tướng Ala trở lại Sài Gòn và tường trình với Tổng Chỉ huy
về không khí hoài nghi và chán ngán của Chính phủ. Tóm lại: Pari
muốn kết thúc sớm cuộc chiến.
______________
1. Ý nói chính quyền tay sai ba nước Đông Dương.
577