Page 664 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 664
Một điều khích lệ đối với Tổng Chỉ huy Xalăng là ngày 24/4,
Chủ tịch Hội đồng Tham mưu liên quân Mỹ, Đô đốc Rátpho
(Radford) đến thăm. Buổi tường trình tại Hà Nội là một dịp để
Tướng Xalăng nói với ông bạn Hoa Kỳ rằng sở dĩ có những sự kiện
như Sầm Nưa chỉ vì quân Pháp quá thiếu thốn phương tiện, nhất
là eo hẹp về khả năng không quân. Việt Minh đã có thể tổ chức
được những đoàn xe chiến đấu (trains đe combat - auto) trong khi
đó thì các cuộc ném bom của Pháp “không ngăn cản được họ vì
thiếu sức mạnh”. Tướng Xalăng đã quá lời khi nói với Rátpho rằng
“đại bác 105 do Mỹ chế tạo, từ các kho súng của quân đội Tưởng
Giới Thạch bại trận đã được đưa vào cơ cấu của Đại đoàn 351”.
Thực ra lúc này tổ chức trọng pháo của ta chưa hình thành.
Đô đốc Rátpho đến rồi đi, với những lời hứa về 6 chiếc máy
bay C119 mà Mỹ còn “nợ”. Đúng lúc này Xalăng lại được tin về
Đại đoàn 304 của đối phương vẫn đang còn “khi ẩn khi hiện ở
vùng Cánh Đồng Chum”, bất kể lúc nào cũng có thể phóng một
trung đoàn về hướng Paksan, uy hiếp Luông Phabang. Tổng Chỉ
huy Pháp vội điện sang Pari cho Bộ trưởng Lơtuốcnô nhờ can
thiệp với Bộ trưởng Không quân “để quân viễn chinh có thêm
được 5.000 giờ bay của Dakota chở phương tiện tăng cường phòng
thủ Thủ đô Lào”...
Không phải Bộ trưởng Lơtuốcnô mà là Thủ tướng Mayê trả lời
Tổng Chỉ huy Xalăng. Mayê cho biết Tướng Lơse sẽ sang kinh lý
Đông Dương, nhưng trước hết, Bộ Chỉ huy quân viễn chinh cần
quán triệt tư tưởng chỉ đạo của Pari là: Lúc này nếu để một bộ
phận quan trọng lực lượng của chúng ta bị tiêu diệt sẽ được xem là
còn kinh khủng hơn nhiều so với việc phải bỏ một phần đất đai này
hay một phần đất đai khác. Kèm theo điện của Thủ tướng là thư
riêng của Thống chế Gioăng, khuyên ngăn không nên làm việc gì
quá khả năng cho phép của vận tải đường không, ví như việc củng
cố Luông Phabang để sẵn sàng chờ đợi một cuộc quyết chiến với
662