Page 707 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 707
Lần đầu tiên quân ta mở cuộc tiến công quy mô lớn vào tập
đoàn cứ điểm lại là một tập đoàn cứ điểm mạnh, có quân số và
trang bị mạnh hơn gấp nhiều lần so với Nà Sản (ấy là chưa kể địch
còn khả năng tăng viện trong quá trình chiến đấu). Quân ta phải
đối mặt với hàng vạn tên địch trên một cánh đồng bằng phẳng,
rộng hơn 100 km , một chiến trường do địch lựa chọn để chấp nhận
2
giao chiến với ta, một chiến trường cho phép chúng phát huy sức
mạnh tối đa của máy bay, xe tăng, đại bác và lực lượng phản kích,
ứng cứu. Rõ ràng là dễ hiểu vì sao vấn đề cách đánh chiến dịch
luôn “bám chặt” dòng suy nghĩ của người chịu trách nhiệm cao
nhất trước toàn Đảng, toàn dân, toàn quân về kết quả trận đánh
có tầm chiến lược đặc biệt quan trọng này. Chọn cách đánh đúng
cũng tức là tìm được lời giải của một bài toán: Đánh thắng, không
những tiêu diệt được một bộ phận quan trọng sinh lực tinh nhuệ
của địch mà còn bảo tồn được vốn quý là các đại đoàn chủ lực -
“ngọn mác xung kích” của cuộc kháng chiến.
Trên đường ra trận, hằng ngày Tổng Tư lệnh thường xuyên
nghe báo cáo tình hình hành quân của các đại đoàn chủ lực và tình
hình chuẩn bị hoạt động của các chiến trường phối hợp.
Đại đoàn 320 là đơn vị đầu tiên được may mắn đối mặt với
Đờ Caxtơri từ mấy tháng trước, khi viên đại tá này theo Chim
Hải âu (cuộc hành binh Mouette) “bay” ra tây nam Ninh Bình.
Ngay trước con mắt của Phó Tổng thống Mỹ Níchxơn đang có mặt
ở Ghềnh để quan sát chiến trường, 320 đã bẻ gãy cánh Hải âu
cùng với viên đại tá có chiếc mũ màu tiết dê và chiếc gậy chỉ huy
ra dáng quý tộc. Trong lúc số đông các đại đoàn bạn tiến quân lên
Tây Bắc để “nói chuyện” với Đờ Caxtơri và hơn mười ngàn quân
trong tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ thì Đại đoàn Đồng bằng
tiếp tục đi sâu vào vùng đồng chiêm trũng, tiếp tục đánh vào
phòng tuyến sông Đáy, tức là làm cái việc mà sau này Tướng
Nava gọi là “làm ruỗng nát vùng đồng bằng có ích”. Chính do
705