Page 719 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 719
Sau này, qua sách báo của phương Tây và đặc biệt là hai cuốn
hồi ký của Tướng Nava, các nhà nghiên cứu có thêm cứ liệu để
hiểu rõ hơn về việc chuẩn bị bước vào bàn cờ chiến lược Điện Biên
Phủ của hai vị đại tướng.
Nava không hề nghĩ rằng đúng vào cái ngày ông ta ném quân
xuống cánh đồng Mường Thanh, Pari cử phái viên là Chuẩn đô đốc
Cabaniê (Cabanier) sang Sài Gòn nói thẳng với Tổng Chỉ huy Pháp
rằng những cuộc ra quân trong mấy tháng vừa qua không phù hợp
với khả năng quá hạn hẹp của nước Pháp. Hãy điều chỉnh lại kế
hoạch, “liệu cơm gắp mắm”, cốt sao chỉ đủ cho Việt Minh thấy rằng
Pháp không đủ sức đánh bại họ nhưng họ cũng đừng mong đuổi được
quân viễn chinh về nước, hai bên nên ngồi vào bàn thương lượng. Về
phần tướng quân, đừng trông chờ gì tăng viện của “chính quốc”, bởi
vậy nếu cứ mạnh tay ra quân như vừa qua thì sẽ hối không kịp.
Khách quan mà xét, Nava là một viên tướng có lòng tự tin của
người cầm quân. Dù phải tiếp nhận một “gia tài bị nhiễm độc” -
như ông ta nói - do Xalăng bàn giao lại, nhưng Nava không nghĩ
đến chuyện từ chức. Một trong những lý do là từ hồi tháng 7, khi
Hội đồng Quốc phòng thông qua kế hoạch chiến lược 18 tháng, báo
chí Pari và Sài Gòn đã đưa ông ta lên chín tầng mây xanh, “hạ
xuống” khó lắm. Dư luận cho rằng đó là vì lòng tự tôn của một viên
tướng được thiên hạ coi là “có nhãn quan chiến lược sắc bén, có thể
thay đổi cục diện chiến trường”, v.v. và v.v..
Từ ngày 3/12, hạ quyết tâm xây dựng Điện Biên Phủ thành
tập đoàn cứ điểm để quyết chiến với đối phương, dù không được
Pari công khai ủng hộ, nhưng được ông bạn Hoa Kỳ đổ tiền và
súng vào, Nava có đủ yếu tố tinh thần và vật chất để thực hiện
quyết tâm của mình. Trong quá trình dốc sức xây dựng tập đoàn
cứ điểm Điện Biên Phủ, Nava trù tính ba điều lợi:
Một là: Các binh đoàn chủ lực của Việt Minh đã lên Tây Bắc.
Như vậy đồng bằng đã đỡ bị sức ép, một sức ép đè nặng lên tâm trí
717