Page 868 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 868
Tổng Chỉ huy Pháp đầu tiên, Đại tướng Lơcle sang tái chiếm
Đông Dương với phương hướng chiến lược rút ra từ cuộc chiến
tranh xâm lược cuối thế kỷ XIX của Lyôtây (Louis Lyautey): chia
cuộc chiến thành hai bước rõ rệt: đánh chiếm (occupation) và bình
định (pacification). Riêng Nam Bộ và Nam Trung Bộ, Lơcle dự
kiến đánh chiếm nhanh rồi chuyển sang bình định chỉ trong vòng
mấy tuần. Nhưng rồi thực tế cho thấy đó chỉ là ảo tưởng. Tình
hình đất nước Việt Nam sau Cách mạng Tháng Tám đã thay đổi,
nên ông ta buộc phải điều chỉnh và cụ thể hóa kế hoạch thêm một
bước: Đánh chiếm và bình định miền Nam trước, miền Bắc sau;
Miên, Lào trước, Việt Nam sau.
Ngay từ hồi đó, nói chuyện ở Trường Võ bị Trần Quốc Tuấn
(6/1946) và Trường Bổ túc quân sự Tông (8/1946), ông Giáp đã căn
cứ vào thực tế chiến trường miền Nam nêu lên nhận xét rằng Lơcle
đã dựa vào đặc điểm địa lý và dân cư của ta và khả năng hạn chế
của nước Pháp mà đề ra kế hoạch như vậy. Tuy Pháp là một nước
mạnh, nhưng mạnh trong thế yếu sau Thế chiến 2, còn đất nước ta
ngày nay không còn là đất nước Việt Nam hồi cuối thế kỷ XIX.
Cuộc kháng chiến lâu dài của ta sẽ đẩy quân Pháp vào mâu thuẫn
không tránh khỏi giữa tập trung quân để đánh chiếm với rải quân
ra để phòng ngự giữ đất. Thực tế sau này đã chứng minh điều tiên
đoán đó của ông Giáp là đúng cũng như chứng minh hiệu quả các
biện pháp chiến lược của ông nhằm khoét sâu các mâu thuẫn chiến
lược của địch.
Cục diện chiến trường suốt 9 năm cho thấy: Cuộc chiến tranh
nhân dân của ta ngày càng phát triển không cho phép quân Pháp
tập trung binh lực giải quyết xong vấn đề đánh chiếm rồi thảnh
thơi dàn binh lực ra để bình định, kìm kẹp. Trái lại, ngay trong
quá trình đánh chiếm, địch đã bị đánh trả ở các quy mô khác
nhau, dưới nhiều hình thức khác nhau, bởi nhiều lực lượng kháng
chiến khác nhau, buộc chúng phải căng kéo lực lượng ra đối phó
866