Page 249 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 249
nơi đây về kinh nghiệm trị phèn, trị thủy. Cuối cùng, một quyết
sách đã đến: Chương trình tiến quân vào khai thác vùng Đồng Tháp
Mười và Tứ giác Long Xuyên đã được hình thành và triển khai thực
hiện trên bình diện toàn vùng. Đông đảo nhân dân hồ hởi. Ngày qua
ngày, những con kênh được đào đưa nước sông Tiền, sông Hậu về
rửa chua, xổ phèn. Những cánh đồng được quy hoạch và khai thác.
Những xóm ấp mới mọc lên ở những nơi trước đây chỉ có rừng bụi,
lau sậy, cỏ dại từ ngàn đời. Điều kỳ diệu có thực đã xảy ra. Kết quả
thành công rực rỡ sinh động đã đến như một huyền thoại. Vùng đất
trầm thủy đầy phèn chua hàng ngàn năm của Đồng Tháp Mười, của
An Giang và Kiên Giang đã mướt màu xanh của các loại cây lương
thực, nâng cao sản lượng lương thực toàn vùng một cách đáng kinh
ngạc. Một kết quả đã minh chứng rõ rệt, sinh động từ một tư duy
sắc sảo, nhưng luôn gắn liền với thực tiễn, xuất phát từ đòi hỏi của
thực tiễn, của nhân dân, của cuộc sống, rồi trở về phục vụ cuộc sống
của nhân nhân.
Một việc làm khác, mà kết quả ngày càng cao hơn, tác dụng
ngày càng rõ hơn: Đó là chương trình thoát lũ ra biển Tây. Tứ giác
Long Xuyên đã cho ra lúa, ra khoai, nhưng cứ vài năm lại ngập sâu
trong lũ, gây biết bao khó khăn cho dân. Không bằng lòng với kết
quả đã có, đồng chí Võ Văn Kiệt - chú Sáu Dân lại đến với Kiên
Giang, Tứ giác Long Xuyên trong mùa lũ, để thấy nước sông Cửu
Long tràn về ngập trắng đồng, ngập sâu, làm cho sản xuất và mọi
sinh hoạt, đời sống của bà con vô cùng khó khăn. Có những năm, lúa
chín vàng đồng, chưa kịp thu hoạch thì đã ngập chìm trong lũ, người
dân đứng nhìn mà đau xót. Thu hoạch lúa mà phải ngụp lặn trong
nước sâu, không có mùa lũ nào không có người chết do lũ, nhất là
trẻ em. Đồng chí Võ Văn Kiệt trăn trở: Phải sống chung với lũ. Sống
chung, nhưng phải làm sao bắt lũ phải phục vụ con người. Thay vì
gây hại, lũ phải đem lại nguồn lợi cho dân mình.
247