Page 247 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 247

sau:  “Đánh  giá  đúng  mức  và  khách  quan  thì,  trong  các  đời  Thủ

            tướng Việt Nam, kể cả tôi, Thủ tướng Võ Văn Kiệt là người làm được
            nhiều việc nhất cho dân tộc, cho đất nước”. Chúng tôi nghĩ, chắc có
            lẽ không có đánh giá nào chính xác hơn câu nhận xét nêu trên của
            nguyên Thủ tướng Phạm Văn Đồng về con người hành động của

            đồng chí Võ Văn Kiệt - chú Sáu Dân của chúng ta.

                Với Kiên Giang

                Đồng chí Võ Văn Kiệt hình như có cái duyên với Kiên Giang. Cái
            duyên đó khởi đầu từ sau Nam Kỳ khởi nghĩa, khi từ Vĩnh Long,

            theo sự chỉ đạo của Liên tỉnh ủy, cùng với một số đồng chí về địa bàn
            U Minh - Kiên Giang, “gây dựng lại cơ đồ”. Trong lòng Đảng bộ và
            đông đảo nhân dân Kiên Giang từ lâu, đồng chí Võ Văn Kiệt - chú
            Sáu Dân đã trở thành một phần máu thịt của tỉnh nhà, của mỗi

            người dân bình thường.
                Quá trình gắn bó đó diễn ra trong hơn 60 năm, tuy có lúc đồng
            chí Võ Văn Kiệt - chú Sáu Dân đã phải đảm nhiệm những công việc
            do Đảng phân công ở những địa bàn xa Kiên Giang hay ở Trung
            ương, nhưng trong đồng chí, Kiên Giang luôn luôn là quê hương

            thân thương, gắn bó.
                Từ  những  tư  tưởng  và  nội  dung  chỉ  đạo  xây  dựng  lực  lượng
            cách mạng, xây dựng vùng tập kết 200 ngày sau Hiệp định Giơnevơ
            năm  1954  ở  Kiên  Giang,  có  sức  thu  hút  cả  quần  chúng  ở  các  đô
            thị, đến tư tưởng và quyết tâm chỉ đạo, cương quyết đánh địch lấn

            chiếm vùng giải phóng khi Hiệp định Pari năm 1973 có hiệu lực đã
            tác động lớn đến cục diện chiến trường toàn tỉnh Kiên Giang. Chính
            nhờ ý chí và quyết tâm ấy, vùng giải phóng ở Kiên Giang, từ U Minh
            Thượng đến Giồng Riềng, Gò Quao, Hà Tiên không những được giữ
            vững, mà còn mở rộng khi hàng loạt đồn bốt địch phải rút chạy trước

            sự tấn công của lực lượng cách mạng, tạo ra thế và lực mới cho Kiên
            Giang đến trước ngày toàn thắng 30/4/1975.

                                                                             245
   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251   252