Page 299 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 299
NHỮNG KỶ NIỆM VỀ ANH SÁU DÂN KÍNH MẾN* 1
HUỲNH VĂN CANG**
ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN
Tháng 7/1967 tôi được điều từ Ban Tuyên huấn T4 sang văn
phòng đồng chí Võ Văn Kiệt, Bí thư Khu ủy Sài Gòn - Gia Định, lúc
ấy thường gọi là anh Chín Dũng hoặc anh Sáu Dân.
Theo giao liên, tôi đến gặp anh Tám Bình, Chánh Văn phòng
Khu ủy. Anh Tám thông báo một số tình hình về tổ chức và cùng tôi
đến chỗ làm việc của thủ trưởng. Đến giữa đường thì gặp anh Sáu
Dân đang đi ra. Anh vui vẻ bắt tay chúng tôi và bảo: “Chúng ta tạt
vô bóng cây bên kia ngồi nói chuyện, có gió mát”.
Sau khi hỏi thăm tôi về quá trình công tác, về gia đình, anh
Sáu cho biết cần chuẩn bị gấp để đi chiến trường. Anh Tám Bình
tỏ ý lo ngại việc bảo vệ an toàn cho thủ trưởng vì nói đến phía tây
nam Sài Gòn là phải đi sâu vào vùng địch, phải qua mấy lộ, mấy
sông, phải luồn lách qua đồn bót của địch. Anh Sáu cười rồi nói:
“Nhiệm vụ cần đi đâu, thì đến đó. Điều kiêng kỵ nhất trong kháng
chiến là sợ chết. Từ người lính đến cán bộ cấp nào cũng phải đứng
đúng vị trí của mình, không được tránh né”. Rồi anh nhìn tôi hỏi:
* Bài in trong sách A6 - Đội cận vệ anh hùng, Nxb. Công an nhân dân,
Hà Nội, 2010, tr.38-49.
** Nguyên Thư ký của đồng chí Võ Văn Kiệt, nguyên Giám đốc Sở Lao
động - Thương binh và Xã hội Thành phố Hồ Chí Minh.
297