Page 302 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 302

Dù trải qua một đêm hành quân khá vất vả nhưng thấy hai thủ

            trưởng (anh Sáu và anh Tư Ánh) luôn vui vẻ trò chuyện, không lộ ra
            một chút gì mệt mỏi, chúng tôi càng thấy yên tâm và khỏe lây. Các
            cô bác chủ nhà tại đây niềm nở đón tiếp chúng tôi vào nhà, chỉ dẫn
            chúng tôi nơi nghỉ ngơi, nơi nấu ăn, nơi tắm rửa và nơi trú ẩn. Đến

            sáng thì các gia đình tạm lánh ra bên ngoài nhường nhà cho chúng
            tôi và khuyên chúng tôi yên tâm. Họ hứa luôn bảo đảm bí mật.
                Anh Tư Ánh cho biết tại xóm này, cơ quan Thành ủy Sài Gòn
            đã ở trong những ngày đầu kháng chiến chống Pháp. Quần chúng ở
            đây rất tốt, đã nhường cơm cho cách mạng, cả gia đình chỉ nấu rau

            trộn cám để ăn thay cơm. Anh Chín Dũng rất cảm kích và nói: “Tôi
            cũng gặp nhiều trường hợp quần chúng bao bọc cách mạng hết sức
            tận tình. Nhiều phen mình được cứu sống là nhờ dân”.
                Tối mùng 2 Tết, anh Tư Chu (Nguyễn Đức Hùng) đột nhiên đến
            báo cáo những trận đánh của biệt động thành vào Tòa Đại sứ Mỹ,

            Dinh Độc Lập, Đài Phát thanh Sài Gòn; tôi được dự nghe. Tôi thấy
            anh Sáu và anh Tư Ánh hết sức chăm chú. Anh Tư Chu thuật lại
            từng trận đánh vào những nơi yết hầu của địch. Anh Sáu nghe xong
            đã nói: “Những trận đánh thế này có tác động lớn lắm, có thể thay
            đổi cả cục diện chiến tranh. Sự hy sinh của anh em là hết sức cao cả,

            nhưng rất tiếc là không có được sự hợp đồng kịp thời, cần phải làm
            rõ để rút được bài học thích đáng”. Khi anh Tư Chu báo cáo là chắc
            không còn một chiến sĩ nào thoát được cái chết, rồi anh Tư Chu trào
            nước mắt, anh Sáu và anh Tư Ánh phát biểu khá nhiều. Xúc động

            trước sự hy sinh của anh em biệt động, tôi đã không đủ bình tĩnh để
            lắng nghe nên không thể thuật lại nội dung hai anh phát biểu.
                Khi cô bác chủ nhà gởi nhà lại cho chúng tôi để tản cư, thấy
            máy bộ đàm và nhiều thứ khác thì họ biết rõ đây là một bộ phận chỉ
            huy quan trọng của cách mạng. Chúng tôi ai cũng lo trong số họ có

            người sẽ tiết lộ bí mật, nhưng tuyệt nhiên không có, dù họ chạy vào
            vùng kiểm soát của địch. Tôi có trao đổi công việc này với anh Sáu,

            300
   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307