Page 655 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 655
ANH SÁU DÂN VỚI VĂN NGHỆ SĨ
Nhà văn NGUYỄN QUANG SÁNG
uổi chiều tháng Tám năm 1981, anh Sáu đến chơi nhà tôi. Đón
Banh không chỉ có chủ nhà là tôi mà cả một “đoàn” văn nghệ sĩ,
nói một đoàn cho “hoành tráng”, thật ra là chỉ có năm ba anh em:
nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nhạc sĩ Tôn Thất Lập, nhà thơ Nguyễn
Duy, nhạc sĩ Trần Long Ẩn. Đây là nhóm anh em thường gặp anh.
Trong lúc anh Sáu chưa đến, anh em ngồi xung quanh cái bàn ngoài
sân dưới gốc hai cây mận. Cái bàn giữa hai cây mận là nơi anh em
thường gặp nhau lai rai với đủ thứ chuyện, là chuyện bình thường
của chúng tôi, nhưng hôm ấy tôi thấy có cái gì là lạ... A, tôi nhận ra
rồi, người nào ăn mặc cũng đàng hoàng, không xềnh xoàng như mọi
hôm. Đón anh Sáu thì phải vậy chớ, thân mật và trân trọng.
Đúng sáu giờ, anh Sáu đến, chúng tôi tiếp anh trong phòng
riêng mười sáu mét vuông. Khi đưa thức ăn lên bàn, tôi nói:
- Bọn tôi định mở một quán ăn, người đứng bếp là nhà thơ
Nguyễn Duy, một nhà thơ mê ẩm thực, ở xứ này khó có nhà bếp
nào nấu ngon như Nguyễn Duy, tiếp tân là nhạc sĩ Trịnh Công Sơn,
bưng bê là nhà văn Nguyễn Quang Sáng, anh Sáu thấy sao?
Anh Sáu ngước mắt cười:
- Chừng nào khai trương cho mình biết, mình mở hàng, đắt lắm!
Mỗi lần gặp nhau giữa anh và chúng tôi thường có chuyện vui
như vậy, rất thoải mái. Rồi anh kể, anh vừa đi thăm lực lượng Thanh
niên xung phong, một thanh niên xung phong hỏi anh:
653