Page 700 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 700

dễ được in. Chỉ vài hôm nữa tiểu thuyết Đêm Sài Gòn không ngủ

            ra đời nhưng tôi đã không kịp mang đến tặng bác. Dòng sông Sài
            Gòn vẫn trôi, căn phòng khách bác tiếp tôi vào buổi sáng tháng 4
            năm ấy giờ đây cũng vắng bóng chủ nhân nhưng nụ cười trong lần
            cuối cùng tôi được gặp bác trong dịp lực lượng biệt động kỷ niệm 40
            năm Mậu Thân vẫn còn đọng lại. Nụ cười hồn hậu của bác dường
            như đã xóa đi khái niệm khoảng cách bác Sáu Dân (Võ Văn Kiệt)
            đã từng là một thủ tướng tiên phong trên con đường đổi mới, được

            cả nước và thế giới yêu mến, ngưỡng mộ, chia sẻ. Trong đáy lòng tôi,
            nụ cười cuối cùng ấy đồng nghĩa là lời động viên, khuyến khích của
            bậc cha chú mỗi khi gặp tôi: “Ráng lên cháu, còn nhiều việc phải
            làm. Hôm nào, bác sẽ kể cháu nghe...”. Quá nhiều việc bận rộn nên
            bác Sáu không kịp kể cho tôi nghe những chuyện độc đáo về đất
            và người Nam Bộ, cả những uẩn khúc, nỗi đau mà bác đã trải qua.
            Nhưng nụ cười, giọng nói đặc chất Nam Bộ của bác Sáu với tôi như
            lời nhắn gửi, truyền dẫn ngọn lửa nhiệt tình mà bác kỳ vọng vào con

            cháu. Và tôi hiểu, trách nhiệm tái hiện quá khứ hào hùng của cha
            ông trên đôi vai mình còn trĩu nặng.































            698
   695   696   697   698   699   700   701   702   703   704   705