Page 732 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 732
ÔNG LÀ VỐN QUÝ CỦA ĐỜI
Từ Tứ giác Long Xuyên, thành kính dâng nén hương lòng
nhân ngày giỗ đầu của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt
NGUYỄN MINH NHỊ* 1
ậy là đã tròn một năm ngày ông ra đi. Nhanh thật! Nhanh, vì
Vtôi không nghĩ ông đã đi và tất nhiên là không mong có ngày
ông về như lẽ thường trông đợi người thân đi xa. Bởi trong tôi, gia
đình tôi và với ai mà tôi giao tiếp đều không lúc nào thấy vắng ông.
Hôm được tin ông lặng lẽ vĩnh biệt chúng ta, những người chân
thành yêu mến ông bỗng dưng như vỡ oà, choáng váng và đất như
không dưới chân mình. Rồi những ngày quốc tang và lễ tiễn biệt ông
về cõi vĩnh hằng. Nghi thức trọng thể đối với một nhân vật lãnh đạo
quốc gia qua đời cũng như tang lễ của người dân thường đều giống
nhau ở chỗ: người sống khóc và kể công đức người chết. Một dấu ấn
nhân bản khép lại cuộc đời một con người. Chết là hết! Cái còn lại
là của cải vật chất, là tài sản và tình cảm, trí tuệ, nhân cách sống
lúc sinh thời, cũng như một thứ tài sản, là “lao động quá khứ” để lại
cho đời tận hưởng, “khấu hao” dần - như cách ông hay nói vui sau
khi không còn là Cố vấn Ban Chấp hành Trung ương Đảng: “Cuộc
đời tao đã “khấu hao” hết rồi, bây giờ là lãi”. Nhưng thường thì của
cải nào để lại rồi cũng hết, nếu của không biến thành vốn và người
cũng dần bị quên đi. Thậm chí có những công trình hay đường sá
* Nguyên Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh An Giang.
730