Page 736 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 736

Theo  tôi  hiểu,  trước  hết,  ông  là  một  người  lăn  lộn  và  trưởng

            thành trong thực tiễn đấu tranh cùng nhân dân. Gia nhập hàng
            ngũ cách mạng từ năm 16 tuổi, làm công tác vận động quần chúng,
            tham gia Nam Kỳ khởi nghĩa, khởi nghĩa thất bại, ông thoát ly vào
            cứ, từng bước trưởng thành, từ cán bộ cơ sở, huyện, tỉnh, Xứ ủy

            viên Nam Bộ, Ủy viên Trung ương Cục miền Nam, rồi tham gia Bộ
            Chính trị, đến tháng 3/1988 được cử làm quyền Chủ tịch, sau đó là
            Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, rồi Thủ tướng Chính phủ, khi ấy ông
            đã có hơn 50 năm trải nghiệm qua các lĩnh vực hoạt động: vận động
            chính trị, đấu tranh vũ trang, xây dựng và phát triển kinh tế, v.v.. Ở

            lĩnh vực nào ông cũng có những cống hiến nổi bật. Đó là chỗ ông hơn
            hẳn nhiều người - những năm tháng lăn lộn trong dân, ăn cơm, mặc
            áo của dân, được dân cưu mang, che chở, nên thấu hiểu được nỗi cực
            khổ cùng tâm tư, khát vọng giản dị của dân, sau độc lập, tự do là
            miếng cơm, manh áo, ruộng cày. Sống trong dân, ông cũng học được

            nhiều ở trí tuệ của người dân. Nhân dân hạn chế về lý luận, nhưng
            có cái nhìn rất sáng về cái đúng, cái sai, cái trúng, cái trật của cách
            mạng. Ông rút ra bài học: cái gì được dân đồng tình, ủng hộ là ta
            đúng, cái gì bị dân phản đối là ta sai. Ông hành xử theo cái “minh
            triết” ấy của người dân. Niềm tin đó của ông càng được củng cố sâu

            sắc thêm qua lời căn dặn của Bác Hồ: “nhân dân rất thông minh”,
            một chính quyền mạnh mẽ, sáng suốt là chính quyền “được lòng
            dân”, “ta đừng có làm gì trái ý dân, dân muốn gì ta phải làm nấy”.
                Điều đó tạo cho ông niềm tin và lòng dũng cảm, để ông trở thành

            “tướng xé rào” ngay từ trong chỉ đạo đấu tranh vũ trang ở Khu 9
            sau Hiệp định Pari. Thực tế xác nhận ông đã hành động đúng, và
            chân lý thuộc về ông. Cũng như vậy, vào cuối những năm 1970, đầu
            những năm 1980, khi nền kinh tế nước ta lâm vào kiệt quệ, 3 triệu
            rưỡi dân Thành phố Hồ Chí Minh đang bị thiếu đói, ông dám “xé

            rào”, vượt qua cơ chế quan liêu, bao cấp, cho phép thí điểm cách làm
            ăn mới trong sản xuất kinh doanh, lưu thông phân phối, v.v., từ đó

            734
   731   732   733   734   735   736   737   738   739   740   741