Page 742 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 742
Tôi đem tất cả những tấm hình đã chụp ông, trên đường đi công tác,
trong hội nghị, tại nhà riêng ra coi lại. Tôi đem tất cả những cuốn
băng ghi âm phát biểu, chỉ đạo của ông ra nghe lại. Giọng nói đầy
cảm xúc, da diết, có khi quyết liệt của ông đang vang lên trong căn
phòng nhỏ của tôi. Tôi hình dung đến đoạn này thì ông vung tay lên
quả quyết phải làm việc này, việc kia vì “đó là sự lựa chọn không
cách nào khác. Vì thế chúng ta phải tập trung, phải dành dụm... Vì
nếu chúng ta không lựa chọn phương án hết sức khó khăn này thì
đồng bằng sông Cửu Long sẽ tụt hậu xa”. Tôi thầm cảm ơn chính cái
tính cẩn thận của tôi đã giúp tôi giữ lại hàng trăm cuộn băng ghi
âm, trong đó có những cuộn băng ghi tiếng của ông, để hôm nay, khi
ông đi xa rồi, tôi vẫn còn được nghe giọng trầm hùng, ấm áp của ông.
Không phải ngẫu nhiên mà ông đã đặt tên cho con gái mình là
Hiếu Dân. Cuối đời viết báo ông lấy bút danh là Trọng Dân. Chữ
Dân luôn được viết hoa trong lòng Võ Văn Kiệt. Tôi sẽ trao những
tấm hình chụp chung với ông cho thằng con trai của tôi và nói với nó
rằng: Đời cha đã có một thời gian được làm việc với một người rất tử
tế, đó là Thủ tướng Võ Văn Kiệt. Vâng! Tử tế. Tử tế theo đúng nghĩa
của từ ngữ này. Tôi xin dẫn ra đây một câu chuyện đầy kịch tính và
éo le với một vị đứng đầu Chính phủ. Đó là lúc đương kim Thủ tướng
Võ Văn Kiệt đi công cán, có một người bạn cũ, dẫn một thanh niên
đến để xin cho người thanh niên này được nhìn mặt bố là Võ Văn
Kiệt như lời của mẹ anh ta dặn... trước lúc nhắm mắt... Câu chuyện
đã được đăng trên báo Cà Mau của tác giả là nhà văn Nguyễn Bá.
Xin trích nguyên văn:
“Một trường hợp khác, vợ chồng anh Sáu Quắn (Trầm Phúc Xinh)
nguyên là cán bộ K26 (bộ phận giao liên công khai đã từng bảo toàn
cho anh Tám, tên của đồng chí Võ Văn Kiệt thời chống Mỹ, nhiều
chuyến đi xuyên qua vùng đô thị do địch kiểm soát thời đánh Mỹ),
anh chị Sáu dẫn một nông dân thanh niên gặp anh Tám và nói:
740