Page 326 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 326

324         VỮNG BƯỚC TRÊN CON ĐƯỜNG ĐỔI MỚI, TẬP 1 (2011 - 2014)


                           Đảng ta, Nhà nước ta luôn luôn khuyến khích, động viên mọi
                           người gắng sức để có nhiều thành tích. Những cá nhân và tập

                           thể lập nhiều thành tích được biểu dương, khen thưởng; những
                           cán bộ có nhiều thành tích được cất nhắc, đề bạt. Đó là điều cần
                           thiết và hợp lý.
                                Trong thực tiễn có rất nhiều cá nhân và đơn vị nhận thức

                           đúng vấn  đề thành tích, có thái  độ  đúng mỗi khi lập  được
                           thành tích và ra sức phấn  đấu  để ngày càng có thêm nhiều

                           thành tích với động cơ trong sáng, vô tư, đóng góp ngày càng
                           nhiều vào sự nghiệp chung của cách mạng. Tuy nhiên, cũng có
                           những người, những đơn vị không có nhận thức và hành động

                           đúng đắn trong vấn đề này.
                                Một số người đã có ít nhiều thành tích, công lao, nay quay

                           ra kể công với cách mạng. Họ khoe khoang, tự phụ, tự cho
                           mình là hay, là giỏi, là “công lao nhất mực” để rồi từ đó kèn
                           cựa, so bì, đòi địa vị, đòi hưởng thụ. Không được thì bất mãn,

                           oán trách  Đảng, oán trách Nhà nước; thậm chí có khi tự  đặt
                           mình lên trên tập thể, ra ngoài kỷ luật, làm trái cả chính sách và
                           nguyên tắc của Đảng và Nhà nước, gây mất đoàn kết nội bộ.

                           Họ quên rằng có được thành tích trước hết là do cố gắng chung
                           của tập thể, phần đóng góp của mỗi người dù có lớn đến đâu
                           cũng rất nhỏ bé so với những hy sinh to lớn của toàn dân, toàn

                           Đảng. Trong sự nghiệp cách mạng vĩ  đại của nhân dân, của
                           Đảng, hàng triệu đồng bào, đồng chí không tiếc mồ hôi, xương

                           máu của mình, dám xả thân cho nghĩa lớn đâu phải vì muốn
                           cách mạng trả công? Không thể vì có chút ít thành tích mà sinh
                           ra công thần, đòi hỏi cái này, cái khác.

                                Một số người, một số đơn vị khi đã có ít nhiều thành tích
                           rồi thì sinh ra kiêu ngạo, tự mãn, lúc nào cũng say sưa với
   321   322   323   324   325   326   327   328   329   330   331