Page 332 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 332

330         VỮNG BƯỚC TRÊN CON ĐƯỜNG ĐỔI MỚI, TẬP 1 (2011 - 2014)


                           che giấu khuyết điểm, giảm bớt kỷ luật cho nhau nhiều lúc vẫn

                           xảy ra. Có đồng chí đáng bị kỷ luật nhưng không kỷ luật, có
                           đồng chí đáng phải xử phạt nặng thì chỉ phê bình, cảnh cáo qua
                           loa. Có cán bộ vừa bị kỷ luật ở nơi này lại được chuyển sang

                           giữ cương vị quan trọng ở nơi khác, có khi còn được lên chức,
                           lên lương.

                                Vì sao như vậy? Vì sao biết nguyên tắc, hiểu rõ tầm quan
                           trọng của việc giữ gìn kỷ luật của Ðảng, nhưng một số người
                           vẫn cứ không nghiêm trong việc thi hành kỷ luật, bao che cho

                           một số cán bộ, đảng viên? Ở đây có thể có ba trường hợp:
                                Trường hợp thứ nhất: Ðó là do tư tưởng nể nang “dĩ hòa
                           vi quý”. Với lý lẽ “phải thể tất nhân tình”, “phải thương yêu

                           đồng chí”, những người này thường xuê xoa, che giấu khuyết
                           điểm, quá dễ dãi trong việc xem xét kỷ luật đối với cán bộ,
                           đảng viên, nhất là đối với những người thân thiết hoặc “ăn

                           cánh” với họ. Họ tưởng như thế là đoàn kết, là sống có nghĩa,
                           có tình. Dù có thương nhau bao nhiêu cũng không thể vì tình

                           cảm riêng tư mà vứt bỏ nguyên tắc, buông lỏng kỷ luật; việc
                           xử lý nghiêm minh những người vi phạm kỷ luật của Ðảng,
                           pháp luật của Nhà nước đâu có trái với tình thương yêu đồng

                           chí. Trái lại, chính vì để bảo vệ tình thương, đoàn kết mà phải
                           có những hình thức kỷ luật nghiêm minh để đồng chí mình

                           khỏi mắc lại sai lầm, khuyết điểm ấy và từ đó mà ngăn ngừa
                           những sai lầm, khuyết  điểm khác. Chỉ có như vậy thì tình
                           thương mới thật sự có ý nghĩa, mới là tình thương chân

                           chính. Nếu bao che sai lầm, khuyết điểm của nhau, thì tức là
                           tạo điều kiện cho nhau tiếp tục phạm sai lầm, coi thường kỷ
                           luật của Ðảng và như thế không phải là tình thương mà là

                           một tội lỗi.
   327   328   329   330   331   332   333   334   335   336   337