Page 333 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 333

“THƯƠNG EM ANH ĐỂ TRONG LÒNG...”                                331


                                Trường hợp thứ hai: Ðó là do tư tưởng cục bộ, bản vị, thành
                           tích chủ nghĩa. Sợ mất cán bộ, sợ không có người làm việc, sợ

                           ảnh hưởng đến thành tích, uy tín của đơn vị, họ rất ngại phải
                           thi hành kỷ luật cán bộ, đảng viên trong đơn vị họ, nhất là khi
                           phải đụng chạm đến những người đã từng có “công lao” với
                           đơn vị. Họ quên mất rằng che giấu khuyết điểm, giảm nhẹ kỷ

                           luật cho cán bộ, đảng viên là làm hại cán bộ, đảng viên ấy chứ
                           không phải là bảo vệ cán bộ,  đảng viên; là làm tổn thương
                           thành tích và uy tín của đơn vị chứ không phải là giữ gìn thành

                           tích, uy tín của đơn vị. Ðối với những người đã từng có cống
                           hiến, Ðảng ta, nhân dân ta luôn luôn ghi nhớ công lao của họ
                           nhưng không phải vì thế mà dung túng, bao che, không dám
                           xử lý nghiêm khắc khi những người đó phạm pháp. Xtalin đã

                           nói một cách dứt khoát rằng, đối với những người trước đây đã
                           có công lao “thì phải hết sức kính trọng”, còn bây giờ các đồng
                           chí  ấy  đã phạm sai lầm, muốn  đặt mình lên trên tổ chức, ra

                           ngoài kỷ luật của Ðảng và pháp luật của Nhà nước thì cần
                           “phải giáng chức họ xuống và công bố việc đó lên báo chí”, “trả
                           họ về chỗ của họ”. Ðừng ngại ngần gì cả. “Cần phải làm như
                           thế để củng cố kỷ luật của Ðảng và Nhà nước Xôviết trong toàn

                           bộ công tác của chúng ta”.
                                Trường hợp thứ ba: Ðó là do sự tính toán ích kỷ, sợ bị đụng
                           chạm đến cá nhân, đến lợi ích riêng. Trong thực tế không phải

                           họ bênh che, dung túng cho tất cả mọi người phạm sai lầm,
                           khuyết điểm mà chỉ bênh che cho những ai có quan hệ trực tiếp
                           đến lợi ích cá nhân của họ, hoặc những người biết “cái tổ con
                           chuồn chuồn” của họ mà nếu làm găng có khi họ “há miệng

                           mắc quai”, thậm chí có thể bị “đối phương” “quật” lại. Họ né
                           tránh những trường hợp “hóc búa”, gượng nhẹ đối với những
                           người có chức, có quyền, mặc dù biết rằng những người này
   328   329   330   331   332   333   334   335   336   337   338