Page 58 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 58
Với tôi, buổi biểu diễn phục vụ Bác Hồ hôm đó là
một điểm son trong cuộc đời diễn viên của mình. Đó
là một niềm hạnh phúc, một vinh dự lớn lao không gì
có thể so sánh được.
Thời gian trôi qua đã lâu nhưng những hình ảnh BÁC ĐỐI VỚI TÔI LÀ TẤT CẢ*
về đôi mắt Bác Hồ cười vẫn không hề phai nhạt trong
tôi. Đôi mắt Bác vẫn theo sát tôi, động viên, nâng đỡ
Một chiều thu nắng đẹp, ba chúng tôi: Linh
tôi những lúc tôi gặp khó khăn.
Nhâm, Minh Nguyệt và tôi - Tường Vy được vào
Những lúc như vậy, tôi lại nhớ đến đoạn kết bài
thăm Bác ở Phủ Chủ tịch. Khi bước vào khuôn viên
thơ "Bác ơi" của nhà thơ Tố Hữu như một lời tựa
nhà Bác thì trời đã chập choạng tối, những đàn chim
nhắn nhủ mình:
bay về đậu trên các lùm cây rất thanh bình. Bác đang
"Nhớ đôi dép cũ nặng công ơn ngồi ở cầu ao cho cá ăn, những con cá màu sắc sặc sỡ
Yêu Bác lòng ta trong sáng hơn chen nhau tranh mồi trông rất vui mắt. Thấy chúng
Xin nguyện cùng Người vươn tới mãi tôi, Bác rất mừng, bỏ cái rá thức ăn cho cá xuống rồi
Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn". đứng nghiêm giơ tay kiểu chào quân sự. Bác nói:
"Ngồi xuống đây, thế ở đoàn các cháu có nuôi cá
không ?". "Dạ thưa Bác, chúng cháu không nuôi cá vì
không có ao". Bác bảo: “Vậy thì về đào ao rồi Bác bán
cá giống cho, cứ mua hai con Bác cho một con! Hôm
nay Bác mời các cháu xem phim, bây giờ chưa đến
giờ, Bác cháu ta đi dạo một lát". Bác kẹp tay tôi và
Linh Nhâm vào hai bên nách còn Minh Nguyệt đi ở
bên. Bác hỏi: "Tường Vy hát giọng gì?" - "Dạ cháu
hát giọng Sôpơrannô". Bác bảo: “À giọng nữ cao, thế
__________
* Ghi theo lời kể của Nghệ sĩ Nhân dân Tường Vy.
55 56