Page 60 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 60

Linh  Nhâm?”-  “Dạ  thưa  Bác  cháu  hát  giọng   hai loại bút: một loại bút ngòi cứng viết chữ quốc ngữ,

 Métdôantô”.  Bác  bảo:  “À  thế  là  giọng  nữ  trung,  thế   một loại bút lông viết chữ nho. Cầm trang giấy viết
 còn  Minh  Nguyệt?”  -  “Dạ  thưa  Bác  cháu  giọng   chữ nho Bác hỏi tôi có biết loại chữ này không. Lần
 Sôpơrannô  ạ"-  “À  thế  cũng  giống  giọng  Tường  Vy”.   từng chữ trên trang giấy của Bác, tôi chỉ ra được ba
 Bác  bảo:  “Bác  cũng  có  một  anh  hát  giọng  Baritông   chữ Nhân, Đại và Trung - ba chữ nét đơn giản và dễ
 (nam  trung).  Nào  các  cháu  đi  theo  Bác  tới  lùm  cây   nhớ  nhất.  Bác  cười  và  bảo:  “Thế  chỉ  biết  có  ba  chữ

 kia sẽ rõ”. Chúng tôi hồi hộp nghĩ sẽ gặp một thanh   thôi à? Bây giờ các cháu có điều kiện thì chịu khó mà
 niên  trai  tráng,  khoẻ  mạnh  không  ngờ  đến  nơi  thì   học. Ngày xưa Bác cũng học mót từng chữ một. Khi đi
 nghe thấy giọng ồm oàm của một chú ếch vang vào   làm thuê cho người ta ở trên tàu biển, Bác cũng phải
 không trung sâu thẳm của chiều thu vắng lặng giữa   học cóp nhặt, cứ mỗi khi mặt trời thức dậy, Bác lại
 khuôn viên Phủ Chủ tịch. Bác hóm hỉnh bảo: ““Ca sĩ”   viết lên tay năm bảy từ, rồi lo làm lụng quét dọn, rửa
 ấy  nặng  hơn hai cân,  của  nhân  dân  Cuba  tặng  Bác   chén bát xong, đến khi mặt trời đi ngủ, lại giở mấy

 đấy.  Hôm  nào  anh  chàng  cũng  luyện  giọng  vào  giờ   chữ  ấy  ra  ngẫm  cho  thuộc  hết.  Bây  giờ bé  phải  học
 này rất chăm chỉ và đều đặn”. Đến lúc đó, trời đã tắt   ngoại  ngữ  cho  tốt  vào  để  biết  các  thứ  tiếng  của  các
 nắng, chiều thu hơi se lạnh, chú Vũ Kỳ tay cầm chiếc
             nước mà hát cho họ nghe thì họ vui thích biết mấy!
 khăn len dài và nói “Tường Vy mời Bác quàng khăn
             Vừa qua, Bác đi thăm Liên Xô và các nước Đông Âu,
 đi!”. Tôi cầm khăn vội bước lên mấy bước rồi quay lại,
             các  nghệ  sĩ  của  họ  cũng  hát  cho  Bác  nghe  mấy  bài
 mời  Bác  quàng  khăn.  Bác  bảo:  “Thế  sao  đồng  chí
             dân  ca  Việt  Nam  như  “Trống  cơm”,  “Trèo  lên  quán
 không quàng mà bắt tôi quàng?”. Tôi thưa với Bác là
             dốc”,  họ  hát  tiếng  Việt  lơ  lớ  thôi  nhưng  vui  lắm”.
 tôi còn trẻ. Bác bảo: “Thế đồng chí tưởng tôi già rồi
             Nghe lời Bác, tôi cũng đã ra sức học bài hát của các
 à?”. Ôi! Bác thật dí dỏm, hiền từ và dễ gần quá!
             nước như: Nga, Anh, Pháp, Italia, Tây Ban Nha, Ấn
 Một  lần  khác,  tôi  cũng  được  Bác  nhắn  vào  cho
             Độ, Trung Quốc, Triều Tiên, v.v.. Cố gắng học phong
 xem  phim,  đó  là  cuốn  phim  của  Cộng  hoà  dân  chủ
             cách và phương pháp phát âm của các nước cho thật
 nhân dân Triều Tiên nói về sự trưởng thành của một
             chuẩn. Khi các phái đoàn Chính phủ Ấn Độ, Bungari
 nghệ sĩ nhân dân. Trước khi xem phim, tôi được Bác
             sang,  tôi  cũng  đã  hát  bằng  tiếng  của  họ,  rất  được
 cho lên phòng làm việc của Bác. Tôi thấy Bác dùng
             hoan nghênh. Có lần Bác chuẩn bị tiếp phái đoàn hòa


    57       58
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65